Vọng Nguyệt tháp.
Vọng Nguyệt tháp là danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhất Lôi Đình thành, hàng năm có rất nhiều người đến đây để được ngắm nhìn vẻ đẹp của Vọng Nguyệt tháp.
Long Ngạo đi vào Vọng Nguyệt tháp, nhìn vào tòa tháp cao có tầm chín tầng, cho tới giờ phút này Long Ngạo vẫn không nghĩ ra rốt cuộc là ai hẹn gặp mình ở nơi này.
Là Tam hoàng tử Triệu Hạo sao?
Trên đường đi tới Long Ngạo vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề này, phát hiện dường như là một chuyện không thể nào.
Thử hỏi, nếu thật sự là Tam hoàng tử Triệu Hạo vì sao phải nhờ tới tiểu cô nương?
Chín tầng Vọng Nguyệt tháp.
Tới nơi, Long Ngạo cũng không tiếp tục suy nghĩ nữa, cuối cùng bước vào, một tầng rồi lại một tầng, trôi qua mấy phút, rốt cục hắn cũng lên tới đỉnh của Vọng Nguyệt tháp.
Giờ phút này Long Ngạo rốt cục phát hiện ra chuyện không thích hợp, bởi vì là danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhất Lôi Đình thành, nếu là bình thường Vọng Nguyệt tháp có thể nói là người đông nghìn nghịt, thậm chí có chút chen chúc.
Nhưng hiện tại thì sao?
Toàn bộ Vọng Nguyệt tháp, từ tầng một đến tầng chín không có một ai, thử hỏi trong toàn bộ Lôi Đình thành có thể làm như vậy chỉ có hai người, một vị là Hoàng Đế hoàng thất Lôi Đình Triệu Mãng, một vị khác lại là đường chủ Lôi Đình Hộ quốc đường Cổ Bách.
“Các hạ mời ta tới đây, vì sao lại không xuất hiện?”
Không có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-chien-than/3159428/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.