Anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Trái lại, mỹ nhân cũng có lúc rất khó qua ải anh hùng.
Thử hỏi, một nam nhân có thể chết vì mình, hơn nữa hi sinh thân thể nam nhân vì mình, mình còn có thể làm sao chứ?
Ngồi xuống một cách khó khăn, Long Ngạo bất đắc dĩ nhún nhún vai, nói ra:
"Ngạo Tuyết, ngươi quá mức lỗ mãng, Vô tận huyết hải đồ nhìn vậy chứ không hề đơn giản như vậy."
Gật gật đầu, trong lúc bất tri bất giác, thái độ Ngạo Tuyết thay đổi nghiêng trời lệch đất, thậm chí đến bản thân nàng cũng không phát giác, nàng nói ra:
"Ta biết rõ, vừa rồi huyết mạch của ta câu thông với bức tranh, còn tưởng rằng có thể đạt được Vô tận huyết hải đồ, kết quả lại thật không ngờ."
Ngạo Tuyết không nói tiếp nữa, trong hai mắt để lộ ra một chút sợ hãi.
"Xú tiểu tử, bây giờ ta nên làm cái gì?"
Vẫn là Xú tiểu tử, có lẽ xem ra ba chữ Xú tiểu tử đối với Ngạo Tuyết ý nghĩa thể hiện không còn giống nhau nữa.
Long Ngạo cũng không nghĩ nhiều, hắn nghỉ ngơi một chút, cảm giác tốt hơn nhiều, lúc này mới đứng lên, hắn không dám tới gần Vô tận huyết hải đồ trên vách tường mà bắt đầu quan sát từ xa món báu vật của Quỷ Vương Tông này.
Cho tới giờ khắc này, Long Ngạo đều không nghĩ ra vì sao huyết mạch của Ngạo Tuyết đã câu thông với bức tranh mà vẫn bị Vô tận huyết hải đồ công kích, thử tính toán qua sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-chien-than/3159391/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.