Vô tận huyết hải?
Thật đúng là khí phách thể hiện qua cái tên.
Mười hai bộ hoa văn, tương đương với một bức tranh, cũng vừa là một món vũ khí.
"Ngạo Tuyết, hoa văn khắc trên thạch bích, chẳng lẽ ngươi muốn mang bốn vách tường đi à?"
Đối với điểm này Long Ngạo rất là hiếu kỳ, bởi vì bốn phía thạch bích trong sơn động, cùng với cả sơn động, muốn lấy mười hai bộ hoa văn này quả thực là một chuyện không có khả năng.
Hình như có chút thất vọng, Ngạo Tuyết nói ra:
"Dựa vào truyền thuyết của tông môn, năm đó lão tổ tông đã đem bức Vô tận huyết hải quy nhất Dung Hợp, một lần nữa che giấu kĩ càng hơn, nếu ta đoán không nhầm, Vô tận huyết hải thực sự giấu ở một trong số mười hai bộ hoa văn này."
Đến cả Ngạo Tuyết cũng không biết mình vì sao phải đem những chuyện này nói cho đối phương biết.
Ngẫm lại, Long Ngạo hỏi:
"Cần ta hỗ trợ sao?"
Khoát khoát tay, sắc mặt Ngạo Tuyết lập tức nghiêm trọng, bất đắc dĩ nói ra:
"Mười hai bộ đồ án, chỉ có một một bộ hoa văn bên trong ẩn chứa Vô tận huyết hải thực thụ, cho nên chúng ta phải một kích tất trúng, một khi thất bại mười hai bộ hoa văn sẽ hoàn toàn biến mất, hơn nữa chúng ta còn bị nguy hiểm đến tính mạng."
Long Ngạo không phải người ngu, đương nhiên có thể nghe ra sự nghiêm trọng trong lời nói của Ngạo Tuyết.
"Ngạo Tuyết, ngươi có thể có cách phân biệt, bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-chien-than/3159387/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.