Xích Hỏa trấn, Long gia.
Phủ đệ rất lớn nhưng lại bị phân chia thành nhiều khu, tất cả cũng là do sự bất đồng, đến địa vị cũng bất đồng.
Trong một tiểu độc viện (*) rách nát, ở góc Tây Nam.
“Ầm!”
Một tiếng nổ vang lên, cánh cửa bị một cước đá văng ra, vỡ vụn.
Bốn thiếu niên gồm ba nam một nữ, cùng chen nhau mà vào, khuôn mặt đầy giận dữ, đằng đằng sát khí. Người chưa tới nhưng tiếng hô đầy phẫn nộ đã truyền đến: “Long Ngạo, mẹ nhà ngươi, ngươi muốn hại chết chúng ta à?”
Trong tiểu độc viện, một chàng trai dáng người cao ngất, ngũ quan cương nghị, ánh mắt sắc bén đang luyện quyền. Một quyền đánh ra, như hổ sinh uy, ẩn chứa sức nặng ngàn cân.
Nghe được tiếng hô, Long Ngạo nhướng mày, trên mặt đầy vẻ chán ghét. Hắn thu quyền, hít thở thật sâu, cố gắng làm cho bản thân hoàn toàn khôi phục.
“A, lão Thất, phế vật nhà chúng ta sao đột nhiên lại chịu khó thế, thật đúng là làm cho người ta kính nể.”
“Phi, Cửu ca, ngươi có thể đừng làm ta cảm thấy buồn nôn như vậy được không? Phế vật chính là phế vật, các ngươi có ai từng thấy có người đã mười tám tuổi mà chưa ngưng luyện được nội kình không?”
“Chưa từng thấy.”
“Này không được, không được, mặt mũi Long gia chúng ta, đều bị hắn làm cho mất hết rồi. Nếu không phải do nể mặt đại bá, thì loại phế vật như vậy đã sớm bị đuổi ra khỏi gia tộc.”
Ba nam một nữ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-ngao-chien-than/3159192/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.