Chương trước
Chương sau
Diệp Hiện rốt cuộc hiểu rõ, còn Long Thần thì càng không cần phải nói thêm nữa. Đầu óc hắn từ trước tới giờ luôn nhanh nhạy, chỉ trong nháy mắt hắn đã suy nghĩ rõ ràng mọi chuyện.
"Bảo sao cứ cảm thấy tên Tô Mặc này dụng tâm rất tối tăm, hóa ra là vì truyền thừa Sát Thần này. Nhưng sư tôn cũng không có dễ chiếm làm của riêng như vậy, trừ phi Tô Mặc tới được Thần Vũ cảnh tầng năm, nếu không sư tôn sẽ không thành thân với hắn. Vì thế hắn mới lo lắng, sư tôn sẽ truyền thừa ngọc bội Hồng Liên lại cho Diệp Hiên, mà phái người ám sát Diệp Hiên, lại không ngờ vì có ta, mà liên tục tính sai."
Suy nghĩ rõ mọi chuyện, Long Thần càng cảm thấy sợ hãi hơn. Bởi vì như vậy thì đồng nghĩa, đối phương chắc chắn không bỏ qua cho bọn họ. Diệp Hiên thì tốt hơn, bây giờ đã rơi vào trong tay bọn họ, hơn nữa biết được bí mật, vậy thì khẳng định không thể thả trở về, nhưng đối phương có thể nhốt Diệp Hiên lại, đến lúc đó còn nói điều kiện với Diệp Huyên, nhưng Long Thần thì khác, hắn không có bất kỳ giá trị nào.
Nói cách khác, theo suy đoán của Long Thần thì đối phương sẽ giết hắn trước.
Nghĩ tới đây, đầu Long Thần như trướng to lên, hắn không thể không ép bản thân tỉnh táo lại, nếu không... Hắn chắc chắn phải chết.
Sau khi biết rõ chân tướng, Diệp Hiên trở nên vô cùng tức giận, mắt hắn đỏ như máu nhìn chằm chằm năm đại Minh Tướng lạnh giọng cười nói: "Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy sao. Không ngờ Tô gia lại có ý đồ như vậy. Tô Mặc kia ta đã sớm thấy hắn chướng mắt, không ngờ chẳng những không phải một người tốt, mà còn là một tên vạn ác khốn nạn. Chỉ là tỷ tỷ ta cường đại hơn Tô Mặc nhiều, trừ phi Tô Mặc đạt tới Thần Vũ cảnh tầng năm, còn không thì hắn đừng mơ đụng tới tỷ tỷ ta."
"Vậy sao." Một thiếu phụ dáng dấp vô cùng mê người trong năm Minh Tướng cười nói: "Ta lại không cho là như vậy, Tô Mặc nguyên soái là một nam nhân vô cùng mê người đó, cho dù nữ nhân có mạnh mẽ cỡ nào, cuối cũng vẫn bị nam nhân cưỡi dưới thân thôi. Cho nên, truyền thừa Sát Thần này không còn xa với Mặc Soái đâu, hơn nữa không phải chúng ta còn có ngươi sao, cho dù cuối cùng có trở mặt rồi, thì có ngươi làm con tin mà. Dựa vào trình độ yêu quý ngươi của Diệp Huyên, tuyệt đối sẽ lấy ngọc bội Hồng Liên kia ra, Diệp gia các ngươi còn chưa tới lượt nàng ta làm chủ đâu."
Nghe tới chuyện bị bắt làm con tin, Diệp Hiên càng thêm tức giận. Hắn cắn răng nghiến lợi, nhìn chằm chằm năm đại Minh Tướng.
"Tỉnh táo." Long Thần truyền âm tới, mới khiến Diệp Hiên tỉnh táo lại một chút. Nhưng trên thực tế, Long Thần hiện giờ cũng đổ mồ hôi lạnh.
"Người duy nhất có thể trông cậy lúc này, chỉ có Độc Cô Quân thôi." Long Thần âm thầm suy tính. Hắn biết, lúc này Độc Cô Quân nhất định đang tìm bọn họ, mặc dù không biết Độc Cô Quân có thể chống lại bọn họ hay không, nhưng ít ra vẫn có một tia hy vọng. Tin tức này, nhất định phải cho Diệp Huyên biết.
Long Thần trầm mặc, nhưng Phệ Linh Yêu Đồng lại chú ý từng động tĩnh xung quanh.
"Còn vị này đây, chính là người trẻ tuổi đã phá hư hai lần chuyện tốt của Mặc Soái sao, dáng dấp thật đẹp trai nha, nghe nói còn đánh bại Tô Tuyết. Đáng tiếc là, đã không còn giá trị lợi dụng." Thiếu phụ Minh Tướng kia cười duyên.
"Đã vậy thì giết chết đi, đưa đầu hắn cho nữ nhi của ta, nữ nhi ta nhất định sẽ rất vui vẻ." Tô Thiên cười lạnh nói.
Diệp Hiên khẩn trương hét: "Nếu các ngươi dám, ta sẽ khiến cho các ngươi không lấy được cái gì cả."
"Ý ngươi là ngươi sẽ tự sát sao." Thiếu phụ vô cùng hứng thú nhìn Diệp Hiên.
"Tự sát cũng không có vấn đề gì, dù sao thì vào mười lăm tháng tám, Mặc Soái của chúng ta cũng có một kế hoạch lớn, đến lúc đó..." Nói tới chỗ này, thì nàng ta không tiếp tục nói nữa, mà cười lớn lên.
Mỗi một Minh Tướng đều là nhân vật sống mấy ngàn năm, Long Thần và Diệp Hiên ở trước mặt bọn họ chỉ có thể coi là tay mơ mà thôi.
Những lời này, thật khiến cho Diệp Hiên tức chết.
"Ai tới ra tay, thật lâu rồi không thấy huyết quang." Thiếu phụ Minh Tướng nói.
"Ta tới." Tô Thiên tiến lên một bước, chỉ cần hắn động thủ, Long Thần chắc chắn không có sức chống lại.
Hiện giờ chỉ còn cách Thần Vũ cảnh một chút thôi, chẳng lẽ lại phải vận dụng chiêu thức Huyết Tế vừa đánh địch vừa tổn thương mình sao. Nếu như dùng Huyết Độn, cho dù Long Thần không có biện pháp đánh bại mấy người này, nhưng vẫn có biện pháp phá vỡ trói buộc của bọn họ, chạy khỏi nơi này.
Khi thấy Tô Thiên đã ép sát tới, Long Thần đã chuẩn bị xong.
Nhưng vào lúc này, Phệ Linh Yêu Đồng của Long Thần cảm thấy sự tồn tại của Độc Cô Quân. Mà Độc Cô Quân cũng đang thẳng tiến tới đây, hiển nhiên hắn biết rõ vị trí của hai người Long Thần.
Đối với võ giả Thần Vũ cảnh tầng ba mà nói, quãng đường một dặm, chỉ là chuyện trong nháy mắt. Sau khi Long Thần phát hiện sự tồn tại của Độc Cô Quân, thì hắn đã tới trước mặt Long Thần và Diệp Hiên, thời gian còn chưa tới một cái nháy mắt.
Độc Cô Quân tới khiến cho năm đại Minh Tướng lập tức căng thẳng.
Năm người bọn họ, có một người là võ giả Thần Vũ cảnh tầng ba viên mãn, bốn người còn lại bao gồm cả Tô Thiên, đều là võ giả mới bước vào Thần Vũ cảnh tầng ba. Võ giả viên mãn kia có thực lực tương đương với Độc Cô Quân, bốn người còn lại thì kém hơn Độc Cô Quân một chút.
Sau khi tới thì Độc Cô Quân thật sự vẫn chưa rõ chuyện gì xảy ra. Hắn chỉ biết năm người đối phương giam cầm Long Thần và Diệp Hiên, mặt đầy sát ý mà thôi.
"Năm vị đây là có ý gì, coi bộ dạng các ngươi, thật giống như muốn động thủ với người của phủ thành chủ chúng ta." Độc Cô Quân nhìn vẻ mặt giận dữ của Diệp Hiên, suy đoán nói.
Năm người Tô Thiên đưa mắt nhìn nhau, thầm nói không tốt. Độc Cô Quân là một nhân vật vô cùng khó đối phó, cứ tiếp tục như vậy thì phiền phức to.
Đối với Diệp Hiên và Long Thần mà nói, Độc Cô Quân chính là cọng rơm cứu mạng, nhưng Độc Cô Quân đã phá giải giam cầm cho bọn họ, nên Diệp Hiên vội vàng chạy tới bên cạnh Độc Cô Quân, thời điểm đám người Tô Thiên còn chưa nói gì, Diệp Hiên đã cuống cuồng nói: "Độc Cô gia gia, có một bí mật động trời, Diệp gia chúng ta là hậu duệ của sát thần Diệp Vô Thương, lăng mộ Sát Thần ở nơi này, ngọc bội Hồng Liên là chìa khóa mở cửa, mà Tô gia có ý đồ chiếm đoạt truyền thừa Sát Thần này. Cho nên sau khi chúng ta biết bí mật, bọn họ muốn giết ta và Long Thần."
Thời gian đã rất gấp rút, cho nên Diệp Hiên chỉ có thể nói vắn tắt mọi chuyện. Nhưng Độc Cô Quân cũng đã là người thành tinh sống mấy ngàn năm, từ lời của Diệp Hiên và tình huống trước mắt, thì hắn có thể lập tức suy đoán ra tám chín phần câu chuyện. Nhất là cách đó không xa, còn có một đóa Yêu Huyết Hồng Liên nữa.
Tuổi tác của Độc Cô Quân lớn hơn tất cả mọi người ở chỗ này, nên chuyện biết được cũng nhiều hơn người khác. Trên thực tế, chuyện Diệp gia là hậu duệ của Diệp Vô Thương hắn cũng từng hoài nghi rồi, cũng nghe được tin tức tương tự, chỉ là thời gian đã rất lâu, hiện giờ Diệp Hiên nhắc tới thì đã chứng minh khả năng này.
Lại nghĩ tới việc Tô Mặc trăm phương ngàn kế tiếp cận Diệp Huyên, để trở thành con rể Diệp gia, nhờ đó có thể có được một phần quyền hạn sử dụng ngọc bội Hồng Liên. Từ chuyện này suy nghĩ thêm một chút, Độc Cô Quân hoàn toàn khẳng định, năm người trước mặt hắn bây giờ, chính là tử địch.
Trước tiên, Độc Cô Quân bảo hộ Long Thần và Diệp Hiên ở sau lưng.
Chuyện lấy một địch năm này, vốn là chuyện không thể nào, hơn nữa Độc Cô Quân còn có hai tên rắc rối là Diệp Hiên và Long Thần, cho nên tình hình hiện tại của hắn vô cùng gay go.
"Đủ rồi."
Lúc này, chính giữa năm Minh Tướng đi ra một người. Đây là một lão giả tuổi tác không chênh lệch nhiều với Độc Cô Quân, khí tức trên người hùng hậu, cũng vô cùng giống như Độc Cô Quân, bởi vì lão cũng là Thần Vũ cảnh tầng ba, võ giả Thiên Nhân cảnh viên mãn, là người cầm đầu trong năm Minh Tướng này. Hơn nữa lão ta còn một thân phận khác, chính là thân phận trong trực hệ Tô gia, lão ta có thể coi là đường thúc của Tô Mặc, so với người đã phân gia như Tô Thiên, thì thân phận của lão cao hơn rất nhiều.
"Độc Cô Quân, nếu ngươi đã biết thì ta cũng không cần phải nói nhiều nữa. Tô Thiên, Tần Lê, các ngươi chia nhau ra bắt hai tiểu tử kia lại, Diệp Hiên nhất định phải bắt sống. Những người khác cùng ta chặn đánh Độc Cô Quân."
Thực lực của lão và Độc Cô Quân không chênh lệch nhiều, nhưng một người cũng không thể nào lưu Độc Cô Quân lại.
"Độc Cô gia gia, người đi mau đi, nói tin tức này cho tỷ tỷ ta biết. Nếu người chạy trốn, bọn họ nhất định đuổi không kịp." Diệp Hiên vội vàng nói.
"Không." Sắc mặt Độc Cô Quân trở nên âm trầm, hắn vung vung tay nói: "Ta không thể đi, các ngươi đi đi, ta ngăn cản bọn họ lại. Hai người các ngươi hãy nhớ, nhất định phải chạy về phủ thành chủ, nói tin tức cho này cho thành chủ, khiến cho kế hoạch của những tên lòng lang dạ sói này hóa thành bọt nước."
Quay lại, hắn nhìn về phía lão giả Minh Tướng nói: "Tô Ách, ngươi là đối thủ cũ của ta, đã có hơn trăm năm không giao thủ rồi. Hôm nay hay để cho ta xem một chút sự tiến bộ của ngươi đi."
Nói xong, Độc Cô Quân mở rộng hai tay, giễu cợt cười một tiếng, một cỗ dao động kỳ dị từ trên người hắn tản ra, lan truyền ra bốn phương.
Đám người Tô Ách lập tức biến sắc.
"Đây là lĩnh vực Độc Cô của hắn, động thủ." Tô Ách nhắc nhở một tiếng, mọi người lập tức phân tán ra, trong đó có ba người đánh về phía Độc Cô Quân, còn Tô Thiên thì cười gằn lao về phía Long Thần, vị thiếu phụ gọi là Tần Lê kia thì đuổi theo Diệp Hiên.
Ở chiến trường giao phong giữa các cao thủ siêu cấp, Long Thần và Diệp Hiên không phát huy được bất cứ tác dụng gì, chỉ có thể lo lắng dùm.
Lúc này Long Thần mới thực sự ý thức được sự nhỏ bé của mình, trong cuộc giao phong giữa các nhân vật mấy ngàn tuổi này, tính mạng của hắn chỉ có thể tùy ý cho người ta làm thịt.
Chuyện này khiến cho Long Thần vô cùng không phục, nhưng hoàn toàn không có cách nào khác, tức giận đã sớm nảy sinh trong lòng hắn.
"Vẫn còn kém rất xa, đừng nói tới Linh Hi, thực lực ta hiện giờ ngay cả một chút chuyện như vậy cũng không làm được. Thật sự không cam lòng."
Mặc dù trong lòng vô cùng không phục, nhưng trơ mắt nhìn đối phương dày xéo mình, vẫn không thể ra sức.
Tình huống hiện giờ đã là toàn bộ động thủ, mọi chuyện chỉ chạm một cái là bùng nổ.
"Hai ngươi đừng có động." Mặc dù có người ra tay với Long Thần và Diệp Hiên, nhưng Độc Cô Quân không nóng vội, hắn quát nhẹ một tiếng, mở hai cánh tay ra. Trong nháy mắt, hắn lại tạo ra một sóng gợn màu xanh. Sóng gợn này trong nháy mắt lớn lên, hóa thành một quang cầu màu xanh da trời nửa trong suốt, vây khốn tất cả mọi người vào trong nó.
"Quả nhiên là lĩnh vực Độc Cô."
Thời điểm Độc Cô Quân dùng tới chiêu thức này, người bên phía đối phương lại không có chút loạn.
"Diệp Hiên, Long Thần, hai người các ngươi nhanh trở về, lĩnh vực Độc Cô này của ta có thể vây khốn bọn họ chừng năm ngày."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.