Chương trước
Chương sau
Lúc Long Thần nhìn cái vết lõm này, thì Diệp Hiên cũng theo ánh mắt hắn mà nhìn chằm chằm vào vết lõm đó. Lúc đầu hắn còn không nhớ ra được vết lõm này giống với ngọc bội Hồng Liên, "A, hình dạng vết lõm này thật sự vô cùng quen mắt nha."
Diệp Hiên cẩn thận quan sát một hồi, sau đó vỗ tay một cái, kích động nói: "Đây không phải là hình dáng của miếng ngọc bội Hồng Liên gia truyền của nhà ta sao, sao lại có ở nơi này nhỉ."
Long Thần có biết chuyện U Minh Huyết Hải này là một phong ấn cực lớn, do vô số cấm chế hợp thành. Cây Yêu Huyết Hồng Liên này sinh trưởng ở đáy biển của U Minh Huyết Hải, chính giữa đài sen của nó lại có vết lõm hình ngọc bội Hồng Liên, đó chẳng phải chứng tỏ, điểm mấu chốt của phong ấn U Minh Huyết Hải có lẽ là Yêu Huyết Hồng Liên này sao.
Long Thần không nói nhiều, vươn tay ra nhẹ nhàng đụng lên vết lõm kia. Một luồng ánh sáng màu đỏ nhu hòa từ giữa vết lõm tỏa ra, hai người Long Thần và Diệp Hiên vội vàng lui về phía sau.
Ánh sáng màu đỏ máu từ vết lõm tỏa ra, từ từ phân tách, ngưng kết thành mấy chục chữ nhỏ màu đỏ máu, một cỗ sức mạnh uy nghiêm từ trong những chữ nhỏ này tản mát ra. Long Thần và Diệp Hiên đọc từng chữ một: "Phàm là con cháu của Diệp Vô Thương ta, cầm ngọc bội Hồng Liên, là mở được lăng mộ Sát Thần, xông qua trùng trùng cửa ải, là lấy được bảo vật truyền thừa của Diệp Vô Thương ta."
Đọc xong những chữ này, Long Thần thì không thấy gì, bởi vì hắn không biết Diệp Vô Thương và sát thần là người nào, nhưng sắc mặt Diệp Hiên lại hoàn toàn thay đổi. Biểu tình hắn bây giờ là vô cùng kinh ngạc, có thể nói, chuyện này hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của hắn, mang tới cho hắn một tin tức chấn động vô cùng lớn.
"Diệp Vô Thương, Diệp gia, ngọc bội Hồng Liên..." Những tin tức này khiến cho Diệp Hiên cảm giác đầu mình không đủ dùng.
Ánh mắt Long Thần nheo lại, nói: "Ngọc bội Hồng Liên là bảo vật truyền thừa của Diệp gia các ngươi, nói cách khác, Diệp Vô Thương này trăm phần trăm là tổ tiên của Diệp gia các ngươi. Theo ta đoán, nếu như bỏ cái ngọc bội Hồng Liên truyền thừa của nhà các ngươi vào vết lõm này, thì các ngươi có thể tiến vào lăng mộ Sát Thần."
Long Thần không bị chấn động, nên phân tích cũng rõ ràng hơn nhiều.
Nghe nói vậy, trên mặt Diệp Hiên càng thêm kinh ngạc vạn phần.
"Rốt cuộc, Diệp Vô Thương này là nhân vật biến thái nào vậy?" Long Thần hỏi.
Diệp Hiên xuất thần gật đầu một cái, giống như lẩm bẩm: "Diệp Vô Thương chính là nhân vật phong vân nhất U Minh Phủ khoảng vạn năm trước, là người sáng lập ra U Minh Quân, cũng là U Minh Đế đời đầu, thực lực thời điểm cường thịnh nhất đạt tới Thần Vũ cảnh tầng tám, chính là cảnh giới Càn Khôn Thiên Đạo. Lúc đó, ngay cả phủ chủ U Minh Phủ cũng cúi đầu xưng thần với Diệp Vô Thương. Mà Diệp Vô Thương độc chế ra "Sát chi đạo" cho nên được xưng tôn là một đại sát thần, thực lực cũng là nhân vật đứng đầu trong toàn bộ Đông Hoàng Vực, thậm chí Chân Võ Đế Cung còn từng mời hắn tới thăm. Người này, chắc chắn là người mạnh nhất của U Minh Phủ chúng ta từ trước tới nay, là một vị thần. Vậy mà hắn, lại là tổ tiên của Diệp gia ta..."
"Đúng vậy, người Diệp gia chúng ta có "Thất sát huyết mạch", Diệp Vô Thương cũng mang họ Diệp, chúng ta còn có ngọc bội Hồng Liên truyền thừa, hiển nhiên là chúng ta có quan hệ với Diệp Vô Thương. Thật không ngờ, Diệp Vô Thương lại là tổ tiên của chúng ta. Tin tức trọng đại này, ta phải nhanh chóng nói cho tỷ tỷ ta biết mới được. Thần huynh, chúng ta nhanh chóng trở về phủ thành chủ, U Linh chủ thành."
Long Thần suy tư một hồi cũng gật đầu theo.
Cường giả Thần Vũ cảnh tầng tám, Càn Khôn Thiên Đạo.
Nhớ tới điểm này, Long Thần cũng có chút rung động. Cường giả Thần Vũ cảnh tầng tám, không phải chỉ cường đại bình thường, cho dù là xét trong tam đại Đế Vực, cũng là cao thủ thuộc hàng tuyệt đỉnh.
Truyền thừa mà cao thủ như vậy lưu lại, sẽ khiến cho tất cả cao thủ ở U Minh Phủ đổ xô tới. Trong Đông Hoàng Vực, võ giả Thần Vũ cảnh tầng tám không nhiều, giống như U Minh Phủ đó, người mạnh nhất bất quá cũng chỉ là võ giả Thần Vũ cảnh tầng năm vừa mới vượt qua Cửu Tiêu Lôi Kiếp mà thôi.
Chẳng tính gì U Minh Phủ, kể cả người Đông Hoàng Cung, nếu nghe được tin truyền thừa Diệp Vô Thương năm đó xuất thế, chắc chắn cũng sẽ chạy tới tranh đoạt.
"Năm đó, Diệp Vô Thương bởi vì sát nghiệt quá nặng, nên bị cung chủ Đông Hoàng Cung sử dụng sức mạnh hư không đánh cho nổ tung thành mảnh vụn, biến mất không còn tăm hơi, một món đồ cũng không để lại. Không ngờ rằng, lại để lại một tòa lăng mộ ở chỗ sâu trong U Minh Huyết Hải này, tin tức quan trọng như vậy sẽ khiến cho Diệp gia ta nảy sinh biến hóa long trời lở đất. Tin tức này tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài, đồng thời, chúng ta phải tìm mọi cách trở về nói cho tỷ tỷ ta biết.
Sau khi hai người suy tính kỹ mọi chuyện, thì chuẩn bị rời khỏi nơi này.
Long Thần cũng nhận thức được tầm quan trọng của chuyện này, đương nhiên là không có ý mơ ước truyền thừa của Diệp gia, dù sao đó cũng là đồ tổ tiên nhà người ta lưu lại. Chỉ là, Diệp Hiên hiện là huynh đệ với Long Thần, mà Diệp Huyên lại là sư tôn của Long Thần, nếu có những người khác mơ ước truyền thừa Sát Thần này, hắn cũng không khách khí.
Sát Thần một đời, bảo sao U Minh Huyết Hải này lại có sát khí lớn như vậy. Phong ấn cấm chế ở U Minh Huyết Hải này, có lẽ là do chính tay sát thần Diệp Vô Thương bố trí đây.
"Nhân vật Diệp Vô Thương này, vừa chính vừa tà, không phân rõ được. Hắn đã sớm tạo sát nghiệt cả trăm triệu người, nhưng trăm triệu người chết trong tay hắn phần lớn là ác nhân, công tội của hắn cho dù là lịch sử cũng không thể nói rõ ràng. Chỉ là tỷ tỷ ta hình như có chút ghét loại người như vậy, nhưng thật sự là thiên tính vạn tính cũng không ngờ tới, nhân vật nghịch thiên như vậy, lại là tổ tiên của Diệp gia ta. Khó trách, lai lịch của Diệp chúng ta có chút đặc biệt..."
Trong lúc rời đi, Diệp Hiên vẫn còn lẩm bẩm nói, Long Thần đang muốn mở miệng, thì đột nhiên sắc mặt hắn lại trở nên khủng hoảng. Bởi vì hắn cảm giác được có tổng cộng năm cường giả siêu cấp, mà hắn hoàn toàn không biết rõ lai lịch, đang đi tới phía Yêu Huyết Hồng Liên này, tốc độ vô cùng nhanh, chớp mắt đã tới.
"Lại là Độc Cô Quân và Kim Giác Ngân Sa kia gây ra động tĩnh lớn đến vậy."
"Cái tên Độc Cô Quân sao lại chạy tới đây, cũng may hắn không phát hiện ra Yêu Huyết Hồng Liên này... Không tốt, bên cạnh Yêu Huyết Hồng Liên có người."
Năm người, thời điểm cách Long Thần một dặm đã nói chuyện phiếm, gần hơn một chút, thì có người phát hiện ra sự tồn tại của Long Thần và Diệp Hiên. Trong nháy mắt, năm cường giả bạo phát ra tốc độ khiến Long Thần kinh ngạc tới ngây người, xuất hiện trước mặt hai người.
Năm người, bốn nam một nữ, đều là người trung niên, hình thể cũng không lớn, điểm giống nhau duy nhất chính là bọn họ đều mặc chiến giáp U Minh của U Minh Quân, uy vũ mạnh mẽ, nhìn một cái cũng biết là chiến giáp U Minh vô cùng cao cấp, quan trọng nhất là trong những người này, có một người Long Thần biết, chính là một trong những Minh Tướng dưới trướng Tô Mặc, Tô Thiên.
"Năm đại Minh Tướng." Diệp Hiên lùi lại một bước, hít ngược một hơi lạnh. Hắn và Long Thần đều tuyệt vọng, bởi vì bọn họ phát hiện, dưới sự trấn áp khi năm cao thủ Thiên Nhân cảnh này tới gần, bọn họ gần như không cách nào nhúc nhích.
Đúng vậy, Long Thần bi ai phát hiện, năm cường giả này đều cùng một đẳng cấp với Kim Giác Huyết Sa, ánh mắt của năm người bọn họ đã trấn áp Long Thần và Diệp Hiên khiến hai người không thể động đậy. Diệp Hiên cách Long Thần chỉ có ba thước, nhưng Long Thần lại không thể đến gần hắn được, thậm chí ngay cả động một đầu ngón tay cũng không được.
"Diệp Hiên, Long Thần." Tô Thiên đi lên phía trước, quan sát Long Thần và Diệp Hiên một trận, sau đó phá lên cười, nói: "Không ngờ là hai người các ngươi chạy tới nơi này, thật là tiếc nuối, nhất là ngươi, Long Thần. Ngày hôm đó nhìn ngươi đánh nữ nhi ta xuống lôi đài, ta rất đau lòng đấy."
"A, đây chính là đệ đệ của Diệp Huyên thành chủ, còn vị này là đệ tử thân truyền nàng mới thu nhận. Thật là đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu nhỉ." Một người đàn ông tướng mạo yêu dã trong đó che miệng, khẽ cười nói.
Lúc này, đầu óc Long Thần bắt đầu chuyển động nhanh chóng.
Hiển nhiên, những người này đã sớm thủ ở nơi đây, và cũng biết được sự tồn tại của Yêu Huyết Hồng Liên, vậy thì đồng nghĩa với việc, Tô Mặc chắc chắn biết về sự tồn tại của truyền thừa Sát Thần qua Yêu Huyết Hồng Liên. Nhưng Tô Mặc lại không nói cho Diệp Huyên biết, mà để cho năm đại Minh Tướng trông coi tại chỗ này, thì nhất định là có chuyện mờ ám.
Đối phương không giam cầm miệng mình, cho nên hiện tại Long Thần và Diệp Hiên chỉ có thể làm được một việc là nói chuyện. Diệp Hiên và Long Thần đều không có cảm tình gì với Tô Mặc cả, nên Diệp Hiên hỏi thẳng: "Các ngươi giam cầm chúng ta làm gì, muốn cái gì đây?"
"Ây da, ngươi còn giả bộ không biết chuyện gì sao." Tô Thiên cười lạnh một tiếng, tướng mạo của hắn vốn đã cao gầy âm lãnh, lúc này cười lên, càng thêm khủng bố.
"Bí mật của Yêu Huyết Hồng Liên, chắc chắn các ngươi cũng đã nhìn thấy. Không sai, Diệp gia các ngươi chính là hậu duệ của Diệp Vô Thương, ngọc bội Hồng Liên của các ngươi chính là chìa khóa mở ra lăng mộ Sát Thần này. Đây là đại sự của chúng ta, nếu mấy nhân vật nhỏ như các ngươi đã biết, thì không cần phải sống tiếp nữa đâu."
Nghe lời Tô Thiên nói xong, Long Thần và Diệp Hiên đã hoàn toàn xác định, Tô Mặc là địch nhân.
"Kẻ phái người tới giết ta, chắc là Tô Mặc đúng không."
Chết ập tới đầu, Long Thần và Diệp Hiên chỉ có thể bình tĩnh lại, tìm kiếm cơ hội chạy thoát thân. Năm người tách ra, vây Long Thần và Diệp Hiên vào giữa, thương nghị xem nên xử trí bọn họ như thế nào. Hai người này đã biết bí mật nơi này của bọn họ, cho nên tuyệt đối không thể thả đi.
"Không sai, người ám sát ngươi, là do Mặc Soái sai làm." Mấy người Tô Thiên, áp chế hai người Long Thần vô cùng chặt chẽ, bọn họ hoàn toàn không lo lắng Long Thần sẽ chạy đi được, cho nên mới có tâm tư đi trêu đùa. Cái loại cảm giác giải đáp âm mưu này, ai ai cũng thấy sảng khoái.
"Tại sao." Diệp Hiên cắn chặt hàm răng nói.
"Thật đáng thương, lại còn thật sự không biết một chút gì, chỉ có thể nói Mặc Soái giấu diếm thực sự quá tốt." Tô Thiên cảm thán một tiếng, sau đó nói: "Mọi chuyện đều là vì chìa khóa của lăng mộ Sát Thần - ngọc bội Hồng Liên. Ngươi cũng biết rõ, chỉ khi trở thành phu tế của Diệp gia ngươi, được coi là nửa người của Diệp gia, mới có năng lực khống chế ngọc bội Hồng Liên. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Mặc Soái muốn thu thành chủ mỹ nhân kia vào trong tay trước. Ta nói tới đây mà các ngươi còn chưa rõ sao, còn chuyện vì sao muốn ám sát ngươi, không phải là vì lo lắng ả nữ nhân Diệp Huyên kia truyền thừa ngọc bội Hồng Liên lại cho ngươi sao."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.