Chương trước
Chương sau
Cô gái kia bỗng nhiên cười khanh khách, nàng phất tay một cái cười nói: “Thôi! Nhận ngươi vào là được rồi. Thiên Vũ dịch trạm cũng không phải là địa phương đánh nhau, ngươi thật sự nếu có thực lực trên đường đi U Linh chủ thành, ngươi bộc lộ ra là được rồi. Nếu ngươi không có thực lực Thiên Vũ cảnh lục trọng thì một ngàn năm trăm hoàng tinh kia ta cũng không có trả cho ngươi.”
Nếu không phải động thủ, Long Thần cũng không cần làm ra vẻ, hắn chắp tay cười nói: “Đa tạ.”
“Không cần cảm ơn, gọi ta là Kỷ cô nương.”
Thiếu nữ thản nhiên cười, sau đó lại ngồi xuống vị trí của mình làm một tư thế mới. Long Thần nghe theo nàng phân phó đến bên cạnh đám Thiên Vũ cảnh lục trọng ngồi xuống.
“Không thể nào, như vậy đều được…”
“Đây rõ ràng là phóng túng.”
Vốn cho là thiếu nữ kia sẽ kiểm nghiệm thực lực của Long Thần, sau đó lợi dụng sơ hở đánh hắn bay ra ngoài. Nhưng kết quả như trong tưởng tượng của bọn họ lại không giống với thực tế. Long Thần cứ như vậy được nhận vào đội ngũ.
Chuyện tốt như vậy, những người khác đều không cam lòng.
“Cô nương không phải nói yêu cầu Thiên Vũ cảnh lục trọng sao. Ta đây Thiên Vũ cảnh ngũ trọng tại sao lại không thể… Còn tên tiểu tử kia chỉ mới Thiên Vũ cảnh tứ trọng lại có thể.”
Một tên đại hán hung tráng không cam lòng nói, hắn mới vừa bị loại.
“Nhưng ngươi không có lực chiến đấu Thiên Vũ cảnh lục trọng. Hắn thì tốt lắm đó làm một lệ, lần sau không được viện dẫn lý này nữa.”
Kỷ cô nương mặc dù đang cười nhưng mà ngữ khí lành lạnh. Đại hán kia bị nàng nhìn thoáng qua nhất thời không nói thêm được lời gì nữa.
Sau khi Long Thần ngồi xuống thì mấy tên võ giả Thiên Vũ cảnh lục trọng kia lại không đồng tình.
“Tại sao phải là một tên Thiên Vũ cảnh tứ trọng, có thể lấy được hoàng tinh như chúng ta nhỉ. Nếu có chiến đấu chỉ là một Thiên Vũ cảnh tứ trọng, có thể phát huy bao nhiêu tác dụng, còn không phải thì là bị giết sao?”
“Ta không cam lòng.”
Mấy người kia thì thầm to nhỏ, đối với Long Thần cũng có chút ý kiến này nọ. Đây chính là chủ ý của Kỷ cô nương, bọn họ trở thành hộ vệ cũng không ngay mặt nói với Kỷ cô nương.
Chẳng qua chỗ ngồi của bọn hắn di chuyển cách xa Long Thần.
Tựa hồ cùng ở chung một chỗ với Long Thần là giống như sỉ nhục bọn họ vậy.
Sau khi Long Thần gia nhập, Kỷ cô nương cũng không nhìn hắn lấy một cái. Nàng lặng yên chờ đợi người khác ghi danh, vốn cộng thêm Long Thần thì có bảy người. Rất nhanh có thêm ba người gia nhập, chiêu xong mười người Kỷ cô nương trực tiếp thu lại mộc bài.
Nhìn mười hộ vệ chiêu thu, Kỷ cô nương đang muốn phân phó, ngay lúc này một thanh nhiên đi tới dò hỏi: “Nghe nói nơi này chiêu thu hộ vệ đi U Linh chủ thành, yêu cầu là Thiên Vũ cảnh lục trọng trở lên đúng không? Ta tên là La Uy.”
Thanh niên vóc dáng cao gầy, làn da màu thiên thanh nhìn lại có chút lạnh lẽo. Trên người của hắn tàn ra một cỗ khí tức lạnh lẽo, có một cảm giác trời sinh chớ động vào. Người thanh niên này tới đây những người khác vội vàng lui về phía sau mấy bước, có thể thấy được thanh niên này tại Xích Dương thành danh tiếng chắc là vang dội.
“Ngại quá, người nhìn đi… Chúng ta đã chiêu đủ người rồi.”
Kỷ cô nương thản nhiên cười, giang tay có chút bất đắc dĩ nói.
Ai cũng biết nàng đây là đang giả bộ bất đắc dĩ.
“Chiêu đủ người rồi ư? Vậy thì rất đơn giản.”
La Uy dùng khẩu khí không sao cả, vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt đưa mắt quét nhìn mười người ở phía sau lưng Kỷ cô nương. Hắn chọn trúng một gã thanh niên hung mãnh nhất, không nói lời thứ hai, hắn thoáng như là một đầu liệp báo trong nháy mắt lướt qua Kỷ cô nương hướng thanh niên nhào tới.
Ầm.
Hai người giao đấu kịch liệt một trận, phù một tiếng tên thanh niên Thiên Vũ cảnh lục trọng kia trực tiếp bị thanh nien La Uy chấn bay ra ngoài, phún huyết ngược lại. Trong nháy mắt thanh niên kia đã bị thương.
Mọi người phát ra một trận xôn xao lớn, đối với thực lực của tên thanh niên La Uy này bọn họ có chút bái phục. Bởi vì thực lực của La Uy chính là Thiên Vũ cảnh thất trọng cùng cấp bậc giống như Kỷ cô nương, cũng được coi như là cao thủ trẻ tuổi, là nhân vật có thể trực tiếp gia nhập U Minh Quân.
Chỉ một chiêu La Uy liền đánh bại một gã Thiên Vũ cảnh lục trọng chứng minh thực lực của mình.
“Như vậy có phải hay không ta liền gia nhập đội ngũ, lấy thực lực Thiên Vũ cảnh thất trọng của ta làm hộ vệ mới xem như xứng tên.”
La Uy quay đầu lại nhìn Kỷ cô nương nói.
Kỷ cô nương khoát khoát tay lạnh nhạt nói: “Quy củ của ta đến trước được trước, cũng không phải thực lực ngươi mạnh là được, ngươi đi đi thuận tiện lưu lại đan dược giúp hộ vệ ta chưa thương.”
Tất cả mọi người đều không nghĩ tới Kỷ cô nương lại cự tuyệt La Uy, không khôn ngoan…
Duy nhất xác định được Kỷ cô nương hẳn là người của một thế lực lớn nào đó ở U Linh chủ thành, cường giả mạnh như La Uy đoán chừng nàng đã thấy qua không ít cho nên không có gì mới lạ.
“Phải không đó, ngươi nói nhân số đã đủ nhưng mà ta cảm thấy không đủ.”
Sau khi nói xong hắn đột nhiên quay người lại hướng thanh niên bị hắn đánh bại lúc nảy giết tới. Trong tay xuất hiện một thanh trường thương lục sắc đâm tới gã thanh niên này, dĩ nhiên là một Kiếm võ giả.
Trường thương lục sắc rất là giống với Tam Thiên Tinh Vực Long Thần, năng lượng ẩn chứa trong đó cũng tương đương đoán chừng đây là thần binh Hoàng cấp cao đẳng.
Trường thương lục sắc vọt tới trước giống như là một đạo quang tuyến tử vong, trong nháy mắt đâm về phía thanh niên kia, chỉ nháy thôi đã đến trước mặt thanh niên kia rồi.
Thấy cảnh tượng này, một lần nữa mọi người phát ra tiếng thét kinh hãi.
La Uy xuất thủ quyết đoán, lúc trước hắn chẳng qua là còn nằm trong phạm vi đánh bại thanh niên kia thôi mà bây giờ lại trực tiếp đánh chết người nọ, chỉ có như vậy hắn mới gia nhập đội ngũ.
Thanh niên bị đánh giết kia trong mắt toát ra thần sắc tuyệt vọng.
Đúng vào lúc này một thanh trường thương khác trực tiếp đụng trúng mũi thương của La Uy,mặc dù lực lượng không lớn nhưng khống chế rất tinh mỹ đụng trực tiếp vào mũi thương La Uy lệch khỏi quỹ đạo xẹt qua bên tai thanh niên kia, thiếu chút nữa đâm chết thanh niên kia rồi.
Thanh niên thấy được có người cứu mình, hắn vốn bị dọa sợ tè ra quần, bộc phát ra toàn bộ lực lượng lăn lộn mấy vòng, trốn khỏi nguy cơ tử vong.
“Ai.”
La Uy bị phá đám giết người, trong mắt bộc phát ra một đạo ánh sáng lạnh quét ngang trường thương, bộc phát ra một đạo thương cương màu bích lục. Mục tiêu của hắn là ở xa xa.
Ánh mắt của mọi người đều nhìn về người cứu thanh niên kia.
Người này đã đứng bên cạnh thanh niên kia, đang thu vào một thanh trường thương đó chín là Long Thần.
Thấy bộ dạng Long Thần, mọi người có cảm giác dại ra. Bọn họ dù có nghĩ như thế nào cũng không nghĩ tới người cứu thanh niên kia là Long Thần. Thiếu niên tên Long Thần này không phải là người chỉ mới Thiên Vũ cảnh tứ trọng thôi sao.
Hai cây trường thương đụng nhau nhất thời bắn ra tia lửa.
“Ngươi đi đi.”
Long Thần lạnh lẽo nhìn La Uy, phất tay hướng người thanh niên được hắn cứu nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.