Chương trước
Chương sau
Chờ hắn có đủ thực lực lại đi U Minh phủ thành, thông qua truyền tống trận hắn mới có cơ hội đi Kiếm Hồn đế vực. Hy vọng khi đó tu vi của hắn đã là Thần Vũ cảnh.
Sau khi cáo biệt một già một trẻ, Long Thần hỏi thăm một hồi liền đại khái biết được vị trí Thiên Vũ dịch trạm ở nơi nào.
Thế nhưng Xích Dương thành thật sự hơi lớn, trong thành lại không được đi quá nhanh. Long Thần mất nửa ngày sau mới tới được Thiên Vũ dịch trạm ở cửa thành phía tây. Lúc trước hắn là từ cửa đông vào thành, dọc theo con đường này hắn đi băng ngang qua tại trong Xích Dương thành.
Đến nơi này lại hỏi thăm chút nữa, đại khái biết được vị trí Thiên Vũ dịch trạm. Đây là một tòa lầu cao lớn, mái ngói màu lục bích dưới ánh nắng chiếu rọi bắn ra quang mang long lánh. Long Thần hòa theo đám người đi vào trong đại môn rộng rãi, nơi này có không ít người hối hả tràn đầy đủ loại tiếng ồn ào náo nhiệt.
Đến nơi đây hơn phân nửa võ giả là muốn kết bạn, cũng có một số như thương đội hoặc là chiêu thu thủ vệ…
Long Thần theo đám người đi một vòng quang, phát hiện những người muốn kết bạn đi U Linh chủ thành cũng tương đối khá. Không thể không nói cạnh tranh tại tam đại đế vực đây thật sự quá lớn, trừ phi là ở trong thành chỉ cần ở ngoài thành thôi vừa mới gặp nhau đã chém giết lẫn nhau, đây là chuyện rất thường gặp.
Thế nhưng Long Thần thông qua hỏi thăm cặn kẽ, những người này phần lớn là đi trung thành khác. Đi U Linh chủ thàn ngược lại không nhiều lắm, dù sao người có thể đi U Linh chủ thành phần lớn đều có chút thực lực, không cần đến nơi này kết bạn đồng hành.
“Tiểu tử lấy thực lực Thiên vũ cảnh tứ trọng của ngươi hay là hãy dường lại ở đây đi, ở bên ngoài đi loạn mà nói rất có thể mất tính mạng.”
Một đám người đang thương nghị thấy Long Thần đến gần, liền có một người trong đó lên tiếng cười nói.
Ở chỗ này thực lực cao nhất hẳn là Thiên Vũ cảnh lục trọng, về phần Thiên Vũ cảnh thất trọng đã là cấp bậc U Minh quân rồi. Ngoại trừ U Minh quân ra cũng không thường gặp cho lắm.
Long Thần cười một tiếng những kẻ hay khinh thường người khác hắn sớm đã gặp nhiều. Lòng khinh thường kẻ địch chính là ma quỷ, sớm muộn gì cũng tự hủy diệt mình. Cho dù Long Thần không làm gì hắn, tương lai hắn cũng sẽ chết ở trong khinh thường đó.
Chợt phát hiện có một chỗ có nhiều người tụ tập, Long Thần chen chúc đi qua đó phát hiện ở phía trước có một cái ghết ưu nhã, trên chiếc ghế có một thiếu nữ ngồi lên đó.
Trên mặt thiếu nữ này treo nụ cười tươi, ánh mắt thì vô cùng sắc bén quét qua đám người. Trong tay của nàng cầm một cái mộc bài đặt xuống đất, trên đó viết mấy chữ to như rồng bay phượng múa.
Ý trong mộc bài này chính là chiêu thu hộ vệ bảo vệ một người. Mục tiêu là đi U Linh chủ thành, thù lao là một ngàn năm trăm hoàng tinh. Tu vi hạn chế ít nhất cũng là Thiên Vũ cảnh lục trọng trở lên, nhân số hạn chế là mười người.
Khoảng cách giữa Xích Dương thành trung thành và U Linh chủ thành quả thật hơi xa. Hơn nữa bởi vì U Linh chủ thành có quá nhiều cao thủ, võ giả, từ Thiên Vũ cảnh lục trọng trở xuống cũng không dám đi. Trả một ngàn năm trăm nghìn hoàng tinh làm thù lao tương đương một nửa tài sản của một Thiên Vũ cảnh lục trọng. Dọc theo con đường này tất nhiên có không ít nguy hiểm, cho nên thù lao này chỉ được tính hơi cao mà thôi.
Vì một ngàn năm trăm hoàng tinh, hơn nữa thiếu nữ kia dung mạo xinh đẹp, điềm tĩnh tự nhiên có một cỗ phong thái tự nhiên, gọn gàng. Những võ giả Thiên Vũ cảnh lục trọng liền có không ít người gia nhập. Trong Thiên vũ dịch trạm đây võ giả Thiên vũ cảnh lục trọng cũng không quá nhiều, thế nhưng rất nhanh liền có chừng mười người.
“Có thể lấy ra nhiều tiền tài như vậy, hơn nữa thực lực của cô nàng này hẳn là Thiên Vũ cảnh thất trọng. Sau đó bảo vệ một người đi U Linh chủ thành, tại sao cảm giác được trong truyện này có chút gì đó lạ lạ.”
Long Thần cũng không quản gì nhiều, dù sao hắn cũng không biết đường đi tới U Linh chủ thành, vừa vặn gặp phải một đội ngũ đi U Linh chủ thành hắn không muốn bỏ qua. Còn nữa nếu thật sự có phiền toái gì đó hắn trực tiếp dùng huyết độn bỏ chạy là được rồi.
Hơn nữa, cũng có thể kết giao bằng hữu làm quen tình huống tam đại đế vực, tránh sau này bị lộ ra chân tướng. Linh Hi không có ở đây, Mạc Tiểu Lang cũng đã rời đi, Long Thần thật sự vô cùng cô độc. Trừ một con mèo mập thường xuyên phóng rắm thúi ra, hắn coi như là hai bàn tay trắng.
Chỉ có thực lực mới để cho hắn tìm về hết thảy.
Long Thần nhìn thoáng qua cô nàng này, thiếu nữ này một thân áo quần lục sắc, dung mạo mặc dù không nổi trội nhưng cho thấy già giặn kinh nghiệm, hẳn là nhân vật quản lý của một thế lực nào đó nếu không sẽ không có khí chất như vậy.
Sau khi quyết định, Long Thần liền hướng bên kia đi tới. Vốn mọi người đi qua đó phải là Thiên Vũ cảnh lục trọng, Long Thần chỉ một bước đi tới trước nhất thời đưa tới chúng nhân chú ý. Lúc này cô nàng kia đã chiêu thu được sau hộ vệ.
Long Thần khí tức, thông qua đủ loại cảm giác và suy nghĩ đại khái chỉ khoảng chừng Thiên Vũ cảnh ba bốn trọng, khoảng cách lục trọng như yêu cầu của thiếu nữ kia vẫn còn là một khoảng cách nhất định.
“Hắn đi qua đó làm gì vậy ta?”
“Chẳng lẽ là không biết chứ, không biết cô nương kia yêu cầu chính là Thiên vũ cảnh lục trọng à.”
Long Thần cử động đưa tới những tràn nghị luận xôn xao.
Nghe mấy người này nghị luận, cô nàng kia lúc này mới đem ánh mắt quăng lên trên người Long Thần. Cô nàng kia mặc dù cười cười nhưng Long Thần cảm giác được một tầm mắt lạnh như băng đang tìm kiếm trong thân thể của mình, tựa hồ như muốn giải phẩu mình vậy.
Trong ánh mắt của nàng, Long Thần một chút cũng không khiếp đảm, mặt không chút đổi sắc trực tiếp đi trước mặt thiếu nữ này, ngay khi cách thiếu nữ kia chừng một thước đứng lại.
“Thiên Vũ cảnh tứ trọng, ngươi đến đây là gì.”
Cô gái kia lên tiếng trước, tiếng như hoàng oanh phi thường dễ nghe.
Long Thần không cần nói nhảm, trực tiếp nói: “Đừng tin tưởng vào con mắt của ngươi, nếu như Thiên Vũ cảnh lục trọng không là đối thủ của ta, ta có hay không gia nhập đội ngũ.”
Long Thần nói những lời này làm cho mọi người nghị luận càng thêm xôn xao.
“Hắn có ý gì?”
“Ý của hắn là: Chẳng lẽ nói lực chiến đấu của hứn có thể so sánh Thiên Vũ cảnh lục trọng.”
“Không thể nào, Thiên Vũ cảnh chênh lệch một cái cấp bậc là vô cùng to lớn, hắn làm sao có thể đánh bại võ giả Thiên vũ cảnh lục trọng.”
“Nói cho mạnh miệng thôi, chỉ có kẻ ngốc mới làm chuyện bao đồng. Đừng nhìn nữa, không thì sẽ đau mắt thêm.”
Mặc dù người xung quanh nói lời như vậy, nhưng cô nàng kia giống như vô cùng cảm thấy hứng thú đối với Long Thần. Nàng cau mày đánh giá Long Thần một trận nói: “Ngươi xác định lời ngươi nói là thật sự, ngươi cũng không nên hối hận.”
“Lời ta nói là sự thật, ngươi thử một chút xem sao.”
Long Thần lùi lại mấy bước nhìn thẳng vào mắt cô nàng kia, nhìn bộ dáng thiếu nữ như muốn động thủ cùng hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.