Chương trước
Chương sau
Coi như là đưa cho Hùng Uyển Nhi một nhân tình cuối cùng, đợi xong chuyện này rồi Long Thần liền rời khỏi đây.
Cho nên, tại thời điểm Hùng Uyển Nhi bảo hắn mau chạy đi thì hắn chẳng những không chạy mà ngược lại hướng Bát Tý Huyết Ma Tích đi tới. Thời điểm mọi người đang còn lẩn chạy trốn đều thấy được Long Thần giống như là người không sợ chết.
“Hắn muốn làm gì?”
“Hắn đi tìm cái chết sao?”
“Đáng chết, tộc trưởng và Thạch trưởng lão đang bảo vệ người bộ lạc thì hắn lại đi quấy rối ảnh hưởng tới bọ họ thì sao bây giờ?”
Những người chạy trốn lúc này vội vàng quay đầu lai nhìn Long Thần đầy ngạc nhiên.
“Long Thần đại ca…”
Hùng Uyển Nhi ngơ ngác đứng tim tại chỗ, Long Thần di chuyển tốc độ quá nhanh nên đã biến mất dạng. Khi mà nàng nắm bắt được bóng dáng của Long Thần thì Long Thần đã tới Bát Tý Huyết Ma Tích rồi.
Tất cả mọi người đều muốn biết Long Thần đang muốn làm cái gì?
Long Thần rất gọn gàng, vì trong quá trình di chuyển về phía trước tốc độ của hắn cực nhanh, trực tiếp biến hóa thành Long Hồn biến thân. Một thân lân giáp màu đỏ như máu kia đến cùng Bát Tý Huyết Ma Tích còn rất giống nhau, chẳng qua là tính chất lại kém xa cả vạn dặm.
Hung thú mạnh mẽ như thế, Long Thần nhất định phải biểu diễn ra thực lực cường đại nhất. Âm Dương kiếm hồn và Ngũ Đế pháp tướng thực lực của Long Thần tăng lên như bão tố. Long Thần lấy ra Diêm Hoàng Phá Quân trực tiếp thi triển Nhân Hoàng Quyết.
Một đạo quang lướt qua hai người Thạch trưởng lão và Hùng Chiến nhắm hướng Bát Tý Huyết Ma Tích bay đi. Đạo huyết quang khiến cho Hùng Chiến và Thạch trưởng lão sợ ngây người bởi vì tốc độ kia thật sự quá nhanh, hai người bọn họ không có nhìn thấy gì cả.
Một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ từ trên trời giáng xuống.
“Nhân Hoàng Quyết,Quân Lâm Thiên Hạ.”
Trong ánh mắt dại ra của mọi người, Long thần đánh một quyền lên đỉnh đầu của Bát Tý Huyết Ma Tích. Nhất thời hung thú khổng lồ kia phát ra một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa. Lân giáp cả người nó đều xảy ra chấn động rất nhỏ, phát ra từng tiếng ầm ầm trong một sát na này. Thế nhưng hoàn toàn nổ tung hóa thành máu tươi đầy trời phóng lên cao.
Tiếng kêu thảm của Bát Tý Huyết Ma Tích lập tức ngừng bặc, thân thể khổng lồ của nó chỉ trong nháy mắt hoàn toàn mất đi tiếng động, mất đi lân giáp biến thành một cỗ thi thể mềm nhũn đổ ầm xuống đất khiến đất đá bay đầy trời.
Long Thần không nói không rằng trực tiếp đem thi thể Bát Tý Huyết Ma Tích thu vào trong Thái Hư cảnh. Với Long Thần huyết mạch thú dữ này đối với hắn vẫn còn có chỗ hữu dụng. Như khi đối chiến với Triệu Không Minh trước kia, nếu có thú huyết hắn cũng không cần dùng tới hoàng tinh mà trực tiếp dùng thú huyết để khôi phục lại chân nguyên.
Khi thi thể khổng lồ đó trực tiếp biến mất, cằm mọi người trực tiếp rơi xuống đất.
Long Thần triệt hồi toàn bộ, biến một võ giả Thiên Vũ cảnh tứ trọng đứng trên mặt đất tiêu sái xoay người lại.
“Người này là ai vậy?”
Còn có rất nhiều người, bao gồm cả Hùng Chiến và Thạch trưởng lão cũng không biết nghịch thiên như thế. Đại ân nhân của bọn họ rốt cuộc là ai.
Bụi mù dần dần tàn đi, Thạch trưởng lão cũng nhìn thấy rõ người tới. Ngay khi nhìn thấy tướng mạo Long Thần, Thạch trưởng lão vì bị nội thương thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Long Thần lúc nãy thật sự quá mạnh mẽ. Một chiêu liền đánh chết hung thú Hoàng cấp thất phẩm. Thiếu niên ở trước mặt rất có thể đã là Thiên Vũ cảnh trụ bát trọng rồi, nhưng hắn dùng thủ đoạn ẩn nặc thực lực của mình. Thạch trưởng lão nhớ tới mình lúc trước hoài nghi Long Thần, lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, nét mặt già nua của hắn nhịn không được đỏ lên.
Nhìn Long Thần, hắn hận không được tìm cái lỗ nào đó chui xuống cho nhanh.
“Long Thần đại ca.”
Lúc này, Hùng Uyển Nhi chạy tới trước mặt Long Thần, thấy Long Thần một chút thương thế cũng không có, nàng ngẩn ngơ: “Thì ra đây là thực lực thật của ngươi, dĩ nhiên đạt tới cảnh giới này so với Triệu Không Minh còn cường đại hơn, vậy Triệu Không Minh…”
“Đừng nói.”
Nếu nàng đoán ra được, Long Thần sẽ không che dấu. Hắn tin tưởng Hùng Uyển Nhi sẽ không nói ra, nàng là một cô nương tốt.
Lúc này, những người kia cũng vội vàng xông tới, còn Hùng Chiến chưa từng nhìn thấy Long Thần vội vàng dẫn theo mọi người quỳ xuống trước mặt Long Thần nói: “Đa tạ vị tiểu ca này cứu mạng, Hùng Chiến bái tạ.”
“Đứng lên đi. Tiện tay mà thôi. Hơn nữa ta và Hùng Uyển Nhi, Hùng Quân đều là bằng hữu tốt hết thảy đều nên vậy.”
Long Thần tranh thủ đở Hùng Chiến dậy.
“Ngươi quen biết Uyển Nhi, Quân nhi?”
Hùng Chiến sửng sốt, còn gái của mình thế nhưng quen biết nhân vật như vậy.
Thạch trưởng lão bên cạnh ho khan mấy tiếng, nét mặt già nua đỏ bừng, đem chuyện trước kia nói sơ qua cho Hùng Chiến biết. Lúc này, Hùng Chiến mới hiểu rõ.
Thì ra ngươi đã cứu rất nhiều người bộ lạc Man Hùng chúng ta như vậy. Hùng Chiến ta sẽ không nói gì, thế nhưng sau này ngươi đối với bộ lạc Man Hùng ta có bất kì yêu cầu gì cứ việc nói, chúng ta bất chấp gian nguy không chối từ.”
Nhìn Long Thần, Hùng Chiến có chút kích động nói.
Thiếu niên này có ân đối với bộ lạc Man Hùng thật sự rất là lớn.
“Bằng không, ta đây khai thác được hoàng tinh trong hoàng tinh quáng mạch phân cho ngươi một nửa. Như thế nào, một nửa hoàng tinh cũng có hơn vạn.”
Hùng Chiến không chút do dự, trực tiếp nói.
Nếu không có Long Thần, nhi tử của hắn bây giờ sớm đã mất mạng.
Những người khác biết mặc dù thịt đau nhưng cũng không có lên tiếng.
“Ta xem hay là mang Uyển Nhi tiểu thư gả cho hắn đi.”
Một trung niên trong đó trêu ghẹo nói.
“Thúc thúc, ngươi đừng có nói bậy.”
Hùng Uyển Nhi biết mình không phải là người đi cùng chung đường với Long Thần, nàng sợ Long Thần không vui liền vội vàng nói.
Vốn hắn chuẩn bị đi, như thế liền nói thẳng: “Ta lần này chủ yếu là đưa Hùng Quân trở về bộ lạc Man Hùng, không nghĩ tới gặp phải Bát Tý Huyết Ma Tích. Hiện tại đã giải quyết xong, ta còn những chuyện khác muốn đi trước, hoàng tinh kia các ngươi giữ lại dùng. Ta không cần nhiều như vậy.”
Ngữ khí của hắn rất là kiên quyết, cho dù Hùng Chiến cưỡng cầu nữa, hoàng tinh, đồ gì đó… Hắn sẽ không cần.
“Long Thần đại ca đi vội vã như vậy sao? Không bằng đi đến bộ lạc chúng ta, cho chúng ta chiêu đãi ngươi.”
Hùng Uyển Nhi có chút mất mác nói.
“Sau này còn gặp lại.”
Long Thần cười một tiếng.
Nói tới đây hắn nhìn về phía Hùng Chiến hỏi: “Ta muốn đi phủ thành U Minh quân, không biết ngươi có bản đồ không?”
“Bản đồ?”
Hùng Chiến lắc đầu có chút xin lỗi, ta cũng chỉ có bản đồ Xích Dương thành thôi. U Minh phủ thật sự quá lớn, không có bao nhiêu người đi nhiều cho nên loại bản đồ rất là trân quý. Nếu ngươi muốn đi U Minh phủ, trước tiên phải đi Xích Dương thành, nơi đó có không ít thương đội muốn đi U Linh chủ thành. U Linh chủ thành là một trong trăm chủ thành U Minh phủ, tới được U Linh chủ thành, muốn đi U Minh phủ cũng không phải là việc khó gì.
“Thì ra là như thế, đa tạ rồi.”
Long Thần đại khái biết được hướng đi tiếp theo là gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.