Chương trước
Chương sau
Trong nháy mắt, Cự Ngạc sơn đã ở trước mặt Long thần.Đây là một sơn mạch màu xanh biếc. Long Thần xem ra đây giống như một con cá sấu màu xanh biếc nằm sấp ở trên mặt đất.
“Đến rồi.”
Ngay khi đến gần Cự Ngạc sơn, Long Thần cảm thấy được một cỗ hung sát khí đầy máu tanh, chắc là do hung thú kia phát ra.
“Mau đi cứu người!”
Thạch trưởng lão la lên một tiếng mang theo đám dũng sĩ hướng phía trước phóng đi. Xuyên qua từng mảnh rừng rậm, ở phía trước xuất hiện một khoảng đất trống trải. Khoảng đất trống này là ở dưới chân núi Cự Ngạc. Đối diện đất trống này là vách núi Cự Ngạc sơn. Trên vách núi đang có một cái quặng mỏ đang khai thác, đoán chừng đây chính là hoàng tinh quáng mạch.
Đất đai tại tam đại đế vực vô cùng cứng rắn. Bọn họ có thể mở ra động khai thác to lớn như thế, xem ra là tốn không ít nhân lực và vật lực. Thực lực không tới Thiên Vũ cảnh, căn bản không có tư cách tham dự khai thác hoàng tinh quáng mạch.
Dĩ nhiên, điều đầu tiên đập vào mắt người không phải là hoàng tinh quáng mạch. Mà là ở trước quặng mỏ lúc này xuất hiện một đầu hung thú khổng lồ và máu tanh.
Thể tích của hung thú đây cũng tính không lớn lắm. Tuy nhiên nó đích xác là phá lệ hình dáng lọa thú này, Long Thần giống n hư là nhìn thấy ở đâu đó rồi. Lúc này xuất hiện ở trước mắt Long Thần là một con rắn mối khổng lồ, cả người nó toàn là lân giáp màu đỏ như máu. Tổng cộng có tám cái móng vuốt tráng kiện trên cái đuôi màu đỏ dài, khắp nơi là gai xương bén nhọn. Cái miệng và hai hàm răng nhìn to lớn, nhín cấp độ hàm răng sắc bén chớp lóe kia đoán chừng ít nhất tương đương với binh khí Hoàng cấp sơ đẳng.
Cả người yêu thú phát ra máu tanh nồng nặc, còn có một cỗ chi khí sát lục nồng đậm hung lệ như thể cái tên gọi hung thú.
“Đây là… Bát Tý Huyết Ma Tích.”
Thấy Bát Tý Huyết Ma Tích kia, Hùng Uyển Nhi vội vàng lui về sau hai bước thể hiện sắc mặt tái nhợt nói.
“Trong tài liệu trong tộc ghi lại thì đây là một loại yêu thú Hoàng cấp thất phẩm. Thực lực rất chi là kinh khủng, chém giết vô bỉ. Kỳ thật trong hung thú Hoàng cấp thất phẩm cũng được coi như cường hãn, làm sao xuất hiện ở chỗ này… Phụ thân!”
Hùng Uyển Nhi khẩn trương la lên.
Lúc này đang có một ít nam tử vây giết con yêu thú Bát Tý Huyết Ma Tích, tám cái móng vuốt và cái đuôi thật dà của Bát Tý Huyết Ma Tích không ngừng chuyển động. Mỗi lần tùy tiện chuyển động đối với những người khác mà nói đều là tập kích vô cùng kinh khủng.
Khẳng định phụ thân của Hùng Uyển Nhi, thủ lĩnh bộ lạc nhất định còn ở trong đó.
Sau khi thấy Bát Tý Huyết Ma Tích, Thạch trưởng lão cũng chẳng quan tâm tới chuyện Long Thần nữa. Hắn để lại một Thiên Vũ cảnh ngũ trọng bảo vệ Hùng Uyển Nhi. Sau đó, mang theo mấy người vội vàng hướng Bát Tý Huyết Ma Tích giết tới.
Vốn có mười mấy người ở đây cộng thêm mười mấy người này nữa, bộ lạc Man Hùng nhất thời lực chiến đấu tăng lên. Trong đám người này lực chiến đấu nổi trội nhất đó chính là Thạch trưởng lão Thiên Vũ cảnh lục trọng. Còn có một vị trung niên đại hán khôi ngô, gương mặt cũng giống như Hùng Quân vậy. Thế nhưng khuôn mặt râu ria trên người nhuộm đầy máu tươi, ánh mắt sắc bén hẳn là tộc trưởng bộ lạc Man Hùng.
“Giết!”
Tiếng hò hét ngất trời quanh quẩn trước mặt Long Thần.
Công kích của hơn ba mươi người bọn họ toàn bộ đều đánh lên trên thân thể Bát Tý Huyết Ma Tích. Công kích này đủ để giết chết cao thủ Thiên Vũ cảnh ngũ trọng. Nhưng đối với Bát Tý Huyết Ma Tích khải giáp lớp lớp mà nói cũng không có nhiều tác dụng. Liên tục mấy lần công kích mới triệt để oanh mở một lỗ, nhưng cho dù mất đi một mảng máu thịt đối với Bát Tý Huyết Ma Tích mà nói vẫn không có bao nhiêu tổn thương.
“Hung thú này muốn hủy diệt cả bộ lạc Man Hùng hay sao!”
Phụ thân Hùng Quân, Hùng Chiến điên cuồng tức giận. Hắn xông về phía Bát Tý Huyết Ma Tích. Trước nhất hấp dẫn lực lượng Bát Tý Huyết Ma Tích, đồng thời đánh từng quyền lên trên đỉnh đầu Bát Tý Huyết Ma Tích làm cho lân giáp đối phương băng liệt. Đối với Bát Tý Huyết Ma Tích cũng tạo thành một tổn thương rất lớn.
Thạch trưởng lão đến, chia sẽ không ít công kích. Nếu không đám người bọn hắn phải chết ở nơi này.
Rống…!
Bát Tý Huyết Ma Tích phát ra từng tiếng rống giận, bất luận là tám cái móng vuốt tráng kiện hay là cái đuôi tràn đầy gai xương sắc bén,nó như muốn nổi điên công kích. Càng ngày càng có nhiều người bị thương ở trong tay Bát Tý Huyết Ma Tích, thậm chí rất nhiều người phải bỏ mạng.
Từng võ giả Thiên Vũ cảnh đều là trụ cột bộ lạc Man Hùng. Ba mươi mấy người này đại khái trải qua một canh giờ chém giết đã chết đi mười người. Bộ lạc Man Hùng lần này tổn thất thật sự rất lớn.
Thấy máu thịt tung bay đầy trời, trong mắt Hùng Uyển Nhi tràn đầy nước mắt.
“Cha!”
Dưới cái đuôi của Bát Tý Huyết Ma Tích quét tới, Hùng Chiến trực tiếp bị đánh bay phun ra một ngụm tiên huyết, lăn lộn vài vòng trên mặt đất. Trên người đầy máu thịt, mặc dù gặp phải tổn thương rất lớn nhưng Hùng Chiến lập tức đứng bậc dậy vùi đầu vào chiến đấu. Không có hắn kiềm chế Bát Tý Huyết Ma Tích thì có thêm hai tộc nhân chết ở trong công kích của hung thú này.
“Cha… Rút lui thôi. Hoàng tinh quáng mạch đây chúng ta không cần nữa. Tính mạng của tộc nhân quan trọng hơn, lần này chúng ta thua rồi.”
Trong mắt Hùng Uyển Nhi tràn đầy nước mắt, tê tâm liệt phế kêu to… Những tộc nhân chết đi để lại trong nàng đau đớn vô cùng.
“Rút lui, mọi người rút lui thôi, lần sau lại đến…”
Hùng Chiến cắn răng một cái vẫn là nghe đề nghị của nữ nhi. Hắn vô cùng không cam lòng. Trong mắt đầy nước mắt, còn có cả máu tươi nữa nhưng mà lại không có biện pháp gì.
Khi Bát Tý Huyết Ma Tích xuất hiện, Hùng Chiến liền biết không còn hy vọng gì nữa. Sở dĩ hắn kiên trì chiến đấu là bởi vì trong huyết mạch bộ lạc Man Hùng lưu động dòng máu không thể khuất phục.
Nhưng mà tại trước mặt thực lực tuyệt đối vì thế vẫn phải chịu khuất phục.
Mệnh lệnh tê tâm phế liệt của Hùng Chiến, những người khác mặc dù tâm không cam lòng nhưng mà không khỏi không nhanh chóng chen chúc rời đi về hướng chỗ Long Thần.
Thạch trưởng lão còn chưa đi xa mà Hùng Chiến và mọi người đã hội họp lại cùng nhau. Có Thạch trưởng lão hỗ trợ Hùng Chiến mới không bị giết chết.
“Mọi người hãy trở về bộ lạc Man Hùng. Ta cùng Thạch trưởng lão lát nữa mới trở về.”
Nhiệm vụ của bọn họ là muốn mang Bát Tý Huyết Ma Tích rời khỏi nơi này.
“Long Thần đại ca, chúng ta đi mau.”
Vào lúc này, Hùng Uyển Nhi cũng bất chấp. Có thể đảm nhiện nhiệm vụ bảo vệ bộ lạc thì chỉ có Thạch trưởng lão và Hùng Chiến mới làm được.
Hùng Uyển Nhi vốn muốn kéo cánh tay của Long Thần rời đi nhưng lại phát hiện Long Thần nhẹ nhàng bỏ qua nàng. Long Thần suy nghĩ một chút, vẫn là quyết định động thủ. Có thể động thủ với yêu thú đối với thực lực tăng lên của hắn cũng không có mấy hữu dụng. Thế nhưng bộ lạc Man Hùng không muốn buông tha hoàng tinh quáng mạch này. Long Thần nếu đã tới đây, thấy đối phương thảm trọng vậy thì thuận tiện trợ giúp một chút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.