Chương trước
Chương sau
Đã hiểu rõ chuyện muốn biết, Long Thần cũng đã minh bạch. Nói thật hắn không có bị dọa sợ, có khiêu chiến mới có kích tình, đây mới là cuộc sống của hắn.
Nhưng mà thời gian gặp lại Linh Hi có rút ngắn rất nhiều hay không?
Không nhất định.
Không biết tại sao, Long Thần luôn có một loại cảm giác, một loại cảm giác muốn nhìn thấy Linh Hi tức thì, điều này cũng cho phép tại trong tối tăm cảm ứng.
“Tiểu Hi, ngươi đang ở bên cạnh ta sao?”
Long Thần nhìn chung quanh một lần, nhưng không có nhìn thấy gì cả.
“Đại ca, ngươi thật sự muốn đi Kiếm Hồn đế vực sao?”
Hùng Uyển Nhi tò mò nhìn hắn, hỏi.
“Tùy tiện hỏi chuyện mà thôi, ngươi biết ta là Kiếm võ giả, nghe nói Kiếm Hồn đế vực là địa phương Kiếm võ giả, nên muốn đi xem.”
Long Thần tìm lý do che giấu qua.
“Thì ra là như vậy…”
Hùng Uyển Nhi gật đầu, bừng tỉnh đại ngộ.
“Đúng rồi, các ngươi đi Xích Thủy thành làm cái gì vậy?”
Long Thần lúc trước hình như có nghe bọn họ nói qua chuyện U Minh quân.
“Chúng ta?”
Hùng Uyển Nhi quay đầu chuyển hướng len lén nhìn đệ đệ, nói:
“Nguyện vọng khi còn nhỏ của đệ đệ ta là muốn trở thành thành viên U Minh quân trong U Minh phủ. U Minh quân, chính là biểu tượng thân phận địa vị thực lực, nếu đệ đệ ta có thể trở thành U Minh quân, thì địa vị Man Hùng bộ lạc ta nhất định sẽ là nước lên thuyền lên, cho dù là thành chủ Xích Thủy thành, thấy đệ đệ ta cũng cung kính. Dĩ nhiên đây chỉ là giấc mộng hắn, U Minh quân chẳng những khảo hach nghiêm khắc, điều tra gia thế, chỉ tiêu thấp nhất…thì đệ đệ của ta không thể vượt qua kiểm tra, đó chính là U Minh quân, phải có thực lực Thiên Vũ cảnh thất trọng.”
“Ít nhất phải là Thiên Vũ cảnh thất trọng, đây là một quân đội, quân đội U Minh phủ?”
Long Thần dò xét hỏi, nếu là như vậy, vậy thì quá kinh khủng.
“Đúng vậy, U Minh quân là mục tiêu mơ ước của vô số võ giả, đệ đệ của ta chỉ là một người trong vô số đó mà thôi, hôm nay chúng ta nghe nói có một binh sĩ U Minh quân đi tới Xích Thủy thành, đệ đệ của ta vội vàng muốn chạy tới đó nhìn xem, xem một chút U Minh quân đại nhân kia, có hay không thu hắn làm đồ đệ, trở thành đồ đệ U Minh quân, tương lai có cơ hội rất lớn, có thể được tiến cử vào trong U Minh quân. Đệ đệ của ta cũng không có nắm chắc gì cả, thuần túy là đi tìm vận khí mà thôi.”
Nhìn đệ đệ của mình, trong mắt Hùng Uyển Nhi toát ra thần sắc nhu hòa.
Nhìn ra được, vị tỷ tỷ này vô cùng thương yêu đệ đệ của mình.
“U Minh quân kia, rốt cuộc có bao nhiêu người?”
Long Thần tại trong miệng sáu Yêu tộc kia, cũng nghe nói U Minh quân. Bọn họ tựa hồ đối với U Minh quân kia cũng có chút kiêng kỵ. Bọn họ là yêu tộc Hoàng cấp cửu phẩm – Yêu hoàng cửu phẩm. Mà U Minh quân mỗi người ít nhất cũng là Thiên Vũ cảnh thất trọng, không trách được bọn họ kiêng kỵ như vậy.
Từ số lượng U Minh quân, Long Thần đại khái biết được số lượng cường giả tại trong U Minh phủ.
“U Minh quân” Toàn bộ U Minh quân U Minh phủ có chừng chín trăm ngàn. Tiếp cận một ức.”
Trong mắt Hùng Uyển Nhi toát ra thần sắc sùng bái.
“Chín trăm ngàn.”
Long Thần vẻ mặt khiếp sợ, trực tiếp dừng lại cước bộ của mình.
Nếu như không phải có người bên canh, hắn trực tiếp chửi má nó rồi. Chân Vũ đế vực đây rốt cuộc biến thái đến trình độ nào, chỉ một U Minh phurb tại Đông Hoàng vực, số lượng U Minh quân, đã gần một ức, nhất định là có rất nhiều cường giả không có tham gia U Minh quân. Đây chẳng phải nói cường giả Thiên Vũ cảnh thất trọng trở lên, ít nhất phải là năm trăm triệu trở lên!
U Minh phủ có một trăm triệu tiểu thành, mỗi tiểu thành có trên vạn người, tính toán đó chính là nói U Minh phủ ít nhất cũng có vạn ức nhân khẩu.
“Móa nó, thế giới này hơi bị lớn!”
Tại trong biển người đó, Long Thần ngay cả hột cát cũng không được tính nữa là.
“Gia nhập U Minh quân, chẳng những có thân phận địa vị cực cao, còn nhận được người người tôn kính và kính sợ. Càng thêm quan trọng là…trong U Minh phủ, ngoại trừ phủ quân U Minh Quân, những người khác rất khó có được chiến kỹ Thần cấp trở lên. Mà gia nhập U Minh quân sau một năm, biểu hiện hài lòng có thể trực tiếp ban cho Thần cấp chiến kỹ, đây chính là Thần cấp chiến kỹ a…”
Nói đến Thần cấp chiến kỹ, khuôn mặt Hùng Uyển Nhi đều là thần sắc hâm mộ.
Toàn bộ vạn quốc cương vực chỉ có một loại Thần cấp chiến kỹ, đó chính là Nhân Hoàng Quyết. Mà chín trăm ngàn người U Minh quân, thế nhưng người người có thể nhận được Thần cấp chiến kỹ.
Rung động lúc này, Long Thần càng nghe càng thêm chết lặng.
Tại trên đường đi tới Xích Thủy thành, Long Thần cũng Hùng Uyển Nhi nói không ít chuyện. Trải qua một khoảng thời gian, bọn họ ra khỏi khu rừng rậm này, phía trước xuất hiện là một cánh đồng bát ngát, đất đai cánh đồng bát ngát đó là một màu nâu xám, cực kỳ thô ráp, truyền ra một cỗ khí tức hoang vu.
Ở điểm cuối của cánh đồng bát ngát này, xuất hiện một tòa tiểu thành u ám, xa xa nhìn lại là một màu nâu đỏ, tiểu thành này chính là mục tiêu của đám người Hùng Quân – Xích Thủy thành.
“Tỷ tỷ, chúng ta đến nhanh thôi, thật là mong đợi có thể nhìn thấy được đại nhân U Minh quân, làm cho hắn thu ta làm đồ đệ.”
Hùng Quân cao hứng phấn chấn nói.
“Đệ đệ ngốc, ngươi đừng quá lỗ mảng, đại nhân U Minh quân là nhân vật cao cao tại thượng, ngươi đừng có làm loạn, nếu như làm hắn mất hứng, ngươi chẳng những làm hại bản thân mà còn hại cả bộ lạc nữa, trở thành tội nhân bộ lạc.”
Hùng Uyển Nhi có chút trách cứ nói.
“Được rồi, được rồi, ta đã biết thật là dài dòng mà. Đúng rồi, ngươi và Long Thần đại ca đã nói những chuyện gì vậy.”
Hùng Quân ánh mắt mập mờ nhìn hai người bọn họ.
“Không có gì, đừng có nói lung tung.”
Sắc mặt Hùng Uyển Nhi trở nên đỏ, vội vàng mắng chửi đệ đệ bướng bỉnh của mình.
Ra khỏi cánh đồng bát ngát đó, đã không còn nguy hiểm nữa, cho nên bọn họ tương đối buông lỏng, dọc theo đường đi chém gió lung tung, không lâu sau đã tới dưới chân Xích Thủy thành. Xích Thủy thành được xây dựng ở bên cạnh một con sông màu đỏ thắm, con sông màu đỏ thắm đây có tên là Xích Thủy hà, cho nên mới có tên Xích Thủy thành.
Xích Thủy thành không lớn, tại Thần Vũ thánh triều, tòa thành như vậy cũng có không ít, dung nạp tối đa khoảng mấy vạn người. Thế nhưng loại tiểu thành này tại Đông Hoàng vực đây lại có đến một ức, trong lòng Long Thần liền có một loại áp lực rất lớn.
“Xích Thủy thành, dưới nắm giữ của thành chủ Xích Thủy thành, cũng có thành quân Xích Thủy thành, Man Hùng bộ lạc ta, cũng có không ít hảo hán trở thành thành quân Xích Thủy thành. Thế nhưng lúc vào thành vẫn không nên làm loạn nha.”
Trước khi vào thành, Hùng Uyển Nhi tại bên tai Long Thần nhắc nhở một câu
So với những thiếu niên khác, thân thể Long Thần lộ vẻ đơn bạc. Khí tức của hắn thoạt nhìn không mạnh, cho nên cũng không khiến người ta đặc biệt chú ý.
Đi tới Xích Thủy thành, Long Thần quan sát những người khác. Thực lực thành quân Xích Thủy thành ít nhất cũng là Thiên Vũ cảnh trở lên, một đoàn chi chít cường giả Thiên Vũ cảnh, từng người đều tương đương với Lôi Cực, lúc này đang làm việc cấp thấp nhất kiểm tra người vào thành.
Tại bên trong Xích Thủy thành, dĩ nhiên cũng có cư dân dưới Thiên Vũ cảnh, cũng có một số hài tử chưa tới tam đại vũ cảnh. Đây chỉ là một tiểu thành bình thường nhất, thế nhưng người người tập võ, võ phong quá lớn không cần bàn cãi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.