Chương trước
Chương sau
Tất cả hy vọng Long Nguyệt đều đặt lên trên người Long Thần.
Hết thảy hy vọng cũng giao phó đến Long Thần, nếu như Long Thần thành công, như vậy bọn họ cũng thành công, nếu Long Thần thất bại, tất cả mọi người sẽ không có kết quả tốt.
Đối với Long Thần mà nói, mọi người đều đem sinh tử của mình giao đến tay hắn, đây đúng là một loại áp lực. Chỉ là hắn đối với thực lực có nắm chắc cũng là vì muốn Long Nguyệt an tâm, hắn cười cười, nói: “Ngươi cũng đừng quá quan tâm, chờ ta hoàn thành tu luyện trọng yếu, đồng thời Tiểu Lang tỉnh lại, ta sẽ đi tìm Triệu Đan Trần.”
“Phải!”
Long Nguyệt dừng lại một chút, nói: “Bằng tình huống của ngươi bây giờ, hẳn là nên tách ra Triệu Đan Trần và Phong Tuyền để đối phó, Triệu Đan Trần hơi yếu hơn một chút là đối thủ thiết yếu của ngươi! Về phần Phong Tuyền, mục đích của nàng là Cổ Phần lệnh, Cổ Phần lệnh không xuất hiện, nàng trước tiên bỏ chuyện này một bên.”
Kế hoạch cứ như vậy được định ra.
Long Nguyệt nói: “Chỉ cần ngươi giết chết Triệu Đan Trần là ta có thể nắm giữ Thần Vũ thánh triều. Hành động cụ thể, chờ ngươi chuẩn bị đầy đủ lại định ra.”
Lễ hội vẫn còn tiếp tục vẫn còn kéo dài đến thời gian rất lâu, lúc đó mọi người mới từ từ tản đi mà cũng giống lần trước, Long Nguyệt triệu tập mọi người thương nghị một lần nữa. Long Thần không tham gian, hắn tìm một chỗ, trực tiếp suy diễn Vương cấp cao đẳng Hoang Vu thần ấn.
Ánh trăng nghiêng nghiêng chiếu xuống.
Tại bên trong rừng cây xanh tươi um tùm, Long Thần ngồi ở trên một nhánh cây cổ thụ tráng kiện, ngửa mặt lên trời nhìn chân trời mịt mờ.
“Tại Thần Vũ thánh triều, còn dư lại một chuyện cuối cùng.”
Long Thần lặng yên lẩm bẩm lẩm bẩm.
Hoang Vu thần ấn, Long Thần đã tu luyện hơn mười ngày rồi, vốn loại chiến kỹ cấp bậc này hắn sẽ hao tốn thời gian rất dài mới đúng, thế nhưng trong không gian thần bí của tấm bia đá, Long Thần thấy trên bầu trời mịt mù bỗng nhiên xuất hiện một thủ chưởng, một chưởng kia hàm chứa tất cả thần vận Hoang Vu thần ấn, từ trong chưởng ấn kia lĩnh ngộ Hoang Vu thần ấn, phải là đơn giản hơn rất nhiều.
“Triệu Đan Trần… thế nhưng đến Địa Vũ cảnh tứ trọng, lá bài tẩy đã gia tăng lên không ít nhưng mà Long Thần ta sẽ cho ngươi một kinh hỉ thật lớn!”
Long Thần nắm quả đấm, cười nhạt.
Khi Triệu Đan Trần cho rằng mình đã học xong, Vũ Đế ấn là thời điểm cao ngạo nhất, Long Thần sẽ dùng Hoang Vu thần ấn nói cho hắn, cái gì mới là chiến kỹ cường đại nhất Thần Vũ thánh triều.
Dưới ánh trăng, Long Thần ngồi xếp bằng trên nhánh cây, thân thể bất động, hai tay đang kết ấn, lúc nhanh lúc chậm, không có quy luật, thế nhưng quỹ tích bàn tay nhìn thì đơn giản, thật ra có một loại cảm giác huyền ảo khác, theo Long Thần kết xuất, một cỗ khí thể màu xám tro được tạo thành trên bàn tay hắn, xoay tròn vòng quanh bàn tay hắn, từ từ hóa thành một cái tiểu cầu bất quy tắc màu xám tro.
Tiểu cầu xám tro đó, hoặc như là một thế giới, trong mơ mơ hồ hồ, tựa hồ tại bên trong màu xám tro, còn có rất nhiều thứ, thổ địa và tầng mây màu xám tro, thỉnh thoảng xuất hiện ốc đảo, còn có cự chưởng bỗng nhiên xuất hiện kia nữa…
Khi mà tốc độ kết ấn với mắt thường không có nhìn thấy rõ ràng, một ít đoàn màu xám tro thần kỳ biến mất, bỗng nhiên tán đi.
“Hoang Vu thần ấn đây, có điều vẫn còn không được, còn kém một chút nữa, hẳn là phải diễn luyện thêm một thời gian ngắn, mới có thể triệt để nắm giữ Hoang Vu thần ấn.”
Long Thần suy tư.
Khi mà hắn đang chuẩn bị bắt đầu lại lần nữa, đột nhiên cách đó không xa truyền tới thanh âm bước chân, Long Thần nhìn xuống, một bạch y thiếu nữ, trang điểm trang nhã, áo bồng bềnh, từ trong bóng tối đi ra, đến bên dưới Long Thần, giống như là mộng đi ra vậy.
Là Liễu Y Y.
“Lên đây đi.”
Long Thần thấy nàng đang nhìn mình cũng biết nàng đang tìm mình.
Long Thần vẫn còn chưa tới Thông Thiên cảnh cửu trọng nên không thể bay lên trời được, thế nhưng vị trí Long Thần cũng không cao, nàng tùy tiện nhảy lên đã đến bên cạnh Long Thần, ngồi bên cạnh Long Thần ở trên nhánh cây, cười cười nhìn sang Long Thần, mím môi, một chữ cũng không nói.
“Sao vậy?”
Long Thần thấy trong thần sắc của nàng có chút ưu sầu.
“Hôm nay tại thời điểm ngươi đại phát thần uy, ta ở phía xa xa nhìn ngươi, ngươi thật đúng là càng ngày càng lợi hại, bỏ lại ta ở xa xa.”
Liễu Y Y bất đắc dĩ nói.
Long Thần khẽ cười mấy tiếng, nói: “Ngươi đây là đang khích lệ ta sao? Tại sao có mùi vị chua chua nhỉ, có phải ghen tỵ với ta à?”
Liễu Y Y bị chọc cho bật cười.
Nàng được xem như là cực đẹp, khi cười càng trở nên đẹp hơn, cảm giác rất giống với Linh Hi, Long Thần trong lúc nhất thời nhìn có chút xuất thần. Hắn với ánh mắt ngoắc ngoắc đó khiến cho sắc mặt Liễu Y Y lập tức ửng đỏ.
“Nhìn cái gì?”
Nàng có chút quẫn bách cúi đầu.
Long Thần lấy lại tinh thần, ngượng ngùng cười nói: “Không có gì…”
“Nếu như ngươi giải quyết chuyện Thần Vũ thánh triều xong xuôi sẽ lập tức rời đi phải không?”
Liễu Y Y đột nhiên ngẩng đầu, khua lên dũng khí to gan nhìn Long Thần, hỏi.
Chỉ sợ đây là lời mà nàng muốn nói tối hôm nay.
Long Thần không muốn lừa dối nàng, cho nên hắn liên tục gật đầu.
“Nói cách khác, vô luận như thế nào, vĩnh viễn sẽ không gặp nữa rồi, đúng không?”
Liễu Y Y trên mặt toát ra vẻ khổ sở, trong hốc mắt đã có nước mắt đảo quanh.
Long Thần suy nghĩ một chút, hắn biết giữa hắn và Liễu Y Y, quả thực có chút tình cảm khó rõ ràng nhưng kỳ thật Liễu Y Y rất thích hắn mà Long Thần cảm giác có bóng dáng Linh Hi ở trên người nàng, cho nên đối với nàng mới thân cận hơn một chút.
Tại Cổ Ma vực, nàng khẩu cầu Khương Vô Nhai, Long Thần mới được sống tiếp.
Cũng là tại Cổ Ma vực, Long Thần xuất thủ, mới khiến cho Liễu Y Y đào thoát vận mệnh đến thành Vũ Đế Vũ Minh.
Người bên ngoài nhìn nhìn, đây coi như là tình yêu.
Thế nhưng Long Thần trong lòng hiểu rõ, cả đời này của hắn chỉ có một người trong lòng, một đoạn đường làm bạn, đồng sanh cộng tử là gặp gỡ cả đời khó quên, đối với Liễu Y Y, hắn chỉ có thể nói lời xin lỗi. Cũng không phải nói nàng không tốt mà nàng còn là nữ tử rất tốt, chẳng qua trong lòng Long Thần đã có người kia lấp đầy.
Cho nên, hắn cắn chặt răng, nói: “Ta cũng không biết tương lai sẽ như thế nào, con đường phía trước rất mê man, tại Thần Vũ thánh triều này ta đến không tới một năm, ta cũng không biết trên con đường phía trước ta đi sẽ là thời khắc chết đi, cho nên, hẳn là vĩnh viễn không gặp lại mà cũng có lẽ ta sẽ trở về.”
Trở về, đây đã nói lên rằng Long Thần tại đế vực bị nhục nhưng không chết, vậy thì đại biểu hắn triệt để mất hết hi vọng. Thế nhưng tình huống như thế rất khó phát sinh, trong nội tâm Long Thần là một người cao ngạo, hắn không cho phép mình làm một người chết nhát, chỉ cần dũng cảm đi tới, ma ngăn giết ma, thần cản sát thần!
“Có lẽ trở về sao?”
Liễu Y Y có chút mờ mịt lẩm bẩm tự nói một hồi, mới cảm kích nhìn Long Thần, nói: “Thật sự cảm tạ ngươi không có an ủi ta mà cho ta hy vọng, mẫu thân ta từng nói qua cho ta biết, có một ít người nhất định là khách qua đường trong sinh mệnh, ta có may mắn làm mệnh ta biến đổi. Hết thảy đều không cần cưỡng cầu, cho nên ta cũng muốn có hi vọng đó…”
Long Thần cắn cắn đôi môi, muốn nói lại thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.