Chương trước
Chương sau
Chỉ có sử dụng tuyệt chiêu, Triệu Đan Trần mới có thể đối phó Long Thần.
Thế nhưng, Phong Tuyền đang ở chỗ này nếu như hắn và Long Thần liều mạng, Phong Tuyền sẽ thu ngư ông thủ lợi làm sao bây giờ?
Trong lúc nhất thời, Triệu Đan Trần cấp tốc suy tư.
“Long Thần tiểu hữu, chuyện trước mắt mà nói, hẳn là có thể ứng phó Triệu Đan Trần, trừ phi Triệu Đan Trần sử dụng chiếc nhẫn Vũ đế.”
Long Sơn nhìn một hồi lâu, có chút kinh ngạc nói.
“Nói cách khác, hắn lại tăng lên sao?”
Mấy vị Long tộc có chút im lặng, Long Nguyệt nhớ rõ ràng, nàng là người dẫn dắt Long Thần tiến vào Địa Vũ cảnh, mà bây giờ Long Thần đã tới Địa Vũ cảnh tam trọng, còn Long Nguyệt nàng vẫn còn dừng lại Địa Vũ cảnh tam trọng, một chút tiến bộ cũng không có nữa là.
Tu luyện một đường, càng lên cấp bậc cao hơn, thì là càng thêm khó khăn, mà Long Thần thật giống như quái thai vậy, đối với tu luyện vũ cảnh, tốc độ của hắn đã vượt qua xa trong tưởng tượng của đám người Long Nguyệt.
“Thất đệ, thật sự là nghịch thiên… là yêu nghiệt tuyệt thế, mới có thể hình dung hắn!” . ngôn tình ngược
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, cười bất đắc dĩ.
Dĩ nhiên, trong lòng bọn họ cũng không dễ chịu, dù sao Triệu Đan Trần lại là Địa Vũ cảnh tứ trọng. Hơn nữa, còn có chiếc nhẫn Vũ đế,... Nếu như Triệu Đan Trần liều mạng, chỉ sợ là một trận chiến kinh thiên động địa. Hơn nữa, lần này Long Thần muốn thắng, thì không có hi vọng gì.
Triệu Đan Trần sau khi trở thành Vũ đế, có thể nói là hoàn toàn thay thể Triệu Vô Cực trước đó một bước lên trời.
Tại khi mọi người còn đang nghị luận xôn xao, bỗng có một Vũ vương tiến lên, nghé vào bên tai Triệu Đan Trần thì thầm mấy câu, mặt Triệu Đan Trần liền biến đổi, ánh mắt giống như độc xà nhìn về hướng đám người Long Nguyệt, nói: “Những Quỷ Nha Độc Nghĩ tại thành Vũ Đế là các ngươi thả sao?”
Cuối cùng, tin tức đã tới.
Đám người Long Nguyệt, trong lòng hơi chút thoải mái, kế tiếp phải nhìn Triệu Đan Trần quyết định như thế nào.
“Đúng thì như thế nào? Ngươi muốn diệt chúng ta nhưng cũng phải chuẩn bị tốt Chấp pháp đội Vũ Minh bị Quỷ Nha Độc Nghĩ ăn sạch.”
Long Nguyệt hờ hững nói.
Lời của nàng là trong dự liệu Triệu Đan Trần.
“Hôm nay nhân cơ hội quét sạch Chiến tộc và Long gia, hiện tại lão già Long gia đã bị tử phế, thế nhưng lại nhiều hơn một tên Long Thần, cái tên Long Thần này là thiên địch của ta, hiện tại Quỷ Nha Độc Nghĩ còn ở thành Vũ Đế, mà đánh chết Long Thần cũng có chút phiền phức, trước ta tạm thời không thể động thủ, Phong Tuyền và Long Thần đều muốn tranh đoạt Cổ Phần lệnh, thì cứ khiến cho bọn họ ngao cò tranh nhau, ta làm ngư ông đắc lợi!”
Nghĩ tới đây, trong lòng Triệu Đan Trần đã có quyết định.
Sau khi ý thức được Long Thần cường đại, hắn bắt buộc mình phải thanh tỉnh lại.
Quét mắt nhìn qua Long tộc một vòng, Triệu Đan Trần lạnh lùng nói: “Một chiêu vây Ngụy cứu Triệu, quả thực không tệ, hôm nay ta để lại tính mạng của các ngươi, thế nhưng, chờ Triệu Đan Trần ta lần sau đến, tất nhiên là ngày táng thân của các ngươi!”
Cuối cùng, ánh mắt của hắn quăng đến trên người Long Thần.
Cái ánh mắt này lạnh như băng, tàn khốc, coi như là khiêu khích đến Long Thần.
Sau khi xong xuôi, Triệu Đan Trần rất chi là tiêu sái, mang theo người Vũ Minh, nổi giận đùng đùng rời đi, chỉ còn lại một Phong Tuyền đứng ở nơi này.
Phong Tuyền và Triệu Đan Trần đều là người giảo hoạt, không muốn vận dụng lực lượng của mình, khiến cho người khác nhặt tiện nghi. Triệu Đan Trần có thể nhịn thù hận, đi tiêu sái như vậy, dĩ nhiên Phong Tuyền cũng không muốn động thủ. Nhìn ra được, Long Thần biểu hiện ra thực lực đã không kém hơn Triệu Đan Trần.
“Ngươi nếu như không chịu nói tung tích Hoàng Phủ Kỳ, ta cũng không cưỡng bách ngươi, thế nhưng ngươi phải cẩn thận một chút nha, Thần Vũ thánh triều lớn như vậy, ngươi cho rằng ngươi có thể đem một người giấu được bao lâu đây?”
Sau khi nói xong, Phong Tuyền cũng theo sát cước bộ Triệu Đan Trần rời đi.
Nguy cơ lần này rốt cục đã qua đi.
Một kế vây Ngụy cứu Triệu kia, Long Thần không biết tình hình cụ thể, có điều vẫn có thể đại khái đoán được.
Vốn cho rằng ngày hôm nay cùng với Triệu Đan Trần đánh một trận tử chiến, không nghĩ tới Triệu Đan Trần bỏ về trước, Long Thần mới buông lỏng một hơi, phải biết rằng hắn bây giờ không phải ở trạng thái mạnh nhất, hắn còn chưa tu luyện thành Hoàng Vu thần ấn. Hơn nữa, Tiểu Lang một trợ lực lớn, còn đang ở trong ngủ say chưa tỉnh lại.
Triệu Đan Trần hôm nay không có động thủ, cho là Long Thần và Phong Tuyền hẳn là có một trận đánh ngươi sống ta chết, lại không nghĩ rằng Long Thần cũng có chủ ý là: đợi tu luyện thành công Hoang Vu thần ấn, sau đó là Tiểu Lang tỉnh lại, hắn sẽ đi thành Vũ Đế, tìm Triệu Đan Trần đánh một trận tử chiến.
Về phần Phong Tuyền, lưu lại đến thời điểm tranh đoạt Cổ Phần lệnh giết chết.
Hai người kia, tuyệt đối phải chết.
Đợi Triệu Đan Trần và Phong Tuyền rời đi rồi, mọi người mới thật sự có loại cảm giác không thể tin, lần này còn có thể sống tốt cũng giống như lần trước vậy, vẫn là công lao của Long Thần!
Hai lần nguy cơ, đều là một mình Long Thần ngăn cơn sóng dữ, cuối cùng mới đưa đến thắng lợi.
Lúc này mọi người vây xung quanh Long Thần, nhìn hắn giống như nhìn quái vật. Long Thần chỉ có thể bất đắc dĩ cười, nói: “Các vị làm sao vậy? Chẳng nhẽ gần đây ta đẹp trai lên không ít cho nên các ngươi đều thần hồn điên đảo rồi cả sao?”
“Đi chết đi!”
“Ngươi đây là đang dùng lời đùa giỡn đại cô nương áp lên các vị ca ca hay sao?”
Mọi người lập tức cười mắng.
Nguy cơ rốt cuộc giải trừ.
Mọi người có một loại cảm giác như trải qua mấy đời vậy.
“Đi thôi, hôm nay thoát nạn, còn nghênh đón cường giả thất đệ trở về là ngày đại hỉ, huynh đệ chúng ta phải uống một trận mới được, ăn mừng Long Thần trở về!”
“Tốt!”
Không khí náo nhiệt và vui vẻ, tràn ngập ở nơi này.
Rất nhanh, Chiến tộc cử hành một buổi lửa trại hoành tráng, cùng lúc đó Long Thần đem đám người Hoàng Phủ Phong Trần ra ngoài, hướng đám người Long Nguyệt kể lại chuyện gần đây nhất, nghe được Long Thần trong thời gian ngắn thế nhưng trải qua nhiều chuyện như vậy, mọi người vội vàng chắc lưỡi hít hà. Lúc này ở trong mắt của bọn họ, Long Thần đã biến thành nhân vật yêu nghiệt.
Buổi lửa trại tương đối náo nhiệt, toàn bộ Chiến tộc đều ăn mừng, thậm chí cũng không thiếu tiết mục biểu diễn, Chiến tộc vũ, còn có đủ loại yêu thú thuần dưỡng cũng vô cùng đặc sắc, Long Thần thấy hoa cả mắt.
Đây được coi là lễ hội hoành tráng nhất của Chiến tộc.
Mà Long Thần, hai lần cứu vớt Chiến tộc, đương nhiên là đối tượng bị chiêu đãi nhiều nhất, điều này làm cho hắn không chịu nổi.
Thế nhưng, đây được coi như là lần gặp mặt cuối cùng hắn cáo biệt Thần Vũ thánh triều, sau lần này cho dù không có được Cổ Phần lệnh, Long Thần cũng sẽ rời đi đến những thánh triều khác, mà tại Thần Vũ thánh triều quen biết một đám huynh đệ tỷ muội, còn có Hoàng Phủ Kỳ,... đều là tài phú quý giá nhất của hắn.
Tại Thần Vũ thánh triều chỉ cần diệt trừ Triệu Đan Trần và Phong Tuyền, Long Thần mới có thể an tâm rời đi, khiến cho một đám bằng hữu của mình có thể an tâm sống ở Thần Vũ thánh triều.
Hoàng Phủ Kỳ lần đầu tiên đi tới một nơi nhiều người như vậy, tất cả mọi người điều nguyện ý phụng bồi tiểu cô nương khả ái, Long Thần cũng đem Hoàng Phủ Phong Trần giới thiệu mấy người Long tộc làm quen, Hoàng Phủ Phong Trần mặc dù mất hết công lực nhưng mọi người vẫn đối với hắn rất là tôn kính. Hơn nữa, Long Thần giao Hoàng Phủ Kỳ cho Long Nguyệt.
Đến cuối cùng, Long Sơn lão gia, còn trực tiếp thu Hoàng Phủ Kỳ làm đệ tử, cứ như vậy, bối phận của Hoàng Phủ Kỳ là ở phía trên đám người Long Nguyệt.
Đem một nhà Hoàng Phủ Phong Trần yên ổn, Long Thần cũng yên lòng, chỉ cần Long Thần giải quyết xong Phong Tuyền, đám người Long Nguyệt, liền phái người trợ giúp Hoàng Phủ Phong Trần một lần nữa trấn trụ Hoàng Phủ gia tộc, sau đó khiến cho Hoàng Phủ Kỳ lên làm gia chủ, dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là Hoàng Phủ Kỳ sớm tới Địa Vũ cảnh.
Nhiệt nhiệt nháo nháo cả đêm, nhìn bộ dáng thoải mái của bọn họ, Long Thần cũng rất hưởng thụ cuộc sống như thế.
“Nếu như Linh Hi ở chỗ này thấy cảnh tượng náo nhiệt như thế, nhất định sẽ rất vui vẻ.”
Uống một tí rượu đỏ, Long Thần có chút mê man thầm nghĩ.
“Thất đệ.”
Đột nhiên, Long Nguyệt đứng trước mặt hắn, gọi một tiếng.
Long Thần ngẩng đầu lên, Long Nguyệt đem một cái túi càn khôn nhét vào trong tay hắn.
“Đây là cái gì?”
Long Thần hỏi.
“Hoàng Đế ấn.”
Long Nguyệt trực tiếp nói.
“Cho ta ư?”
Long Thần ngạc nhiên hỏi.
“Không cho ngươi thì cho ai đây? Tại trong tay chúng ta chỉ là đồ vật bình thường, ngươi sớm muộn gì cũng quyết chiến một trận với Triệu Đan Trần, chúng ta cũng tin tưởng ngươi. Nếu như có thể thành công, Ngũ Đế ấn sẽ là của ngươi. Nếu như không có thành công, ngươi cũng tận lực đừng cho Triệu Đan Trần nhận được Ngũ Đế ấn, có thể hay không?”
Long Thần gật đầu, nói: “Ta có thể bảo đảm, Triệu Đan Trần không thể chiếm được Ngũ Đế ấn, điểm này các ngươi có thể yên tâm.”
Long Thần rất ít kiên định bảo đảm một việc gì đó vì thế Long Nguyệt yên lòng, nàng nhìn Long Thần cười nói: “Tối nay náo nhiệt như thế, một mình ngươi trốn ở chỗ này suy nghĩ cái gì vậy?”
“Không có gì.”
Long Thần ngượng ngùng cười.
“Vậy thì nói chính sự.”
Long Nguyệt ngồi xuống ở bên cạnh Long Thần, có chút nghiêm túc nhìn Long Thần, hỏi: “Thất đệ, ngươi đã biết đại khái rồi đó thân thể ông nội ta vốn không tốt, liên tục bị thương ba lần, bây giờ trên căn bản đã không thể tham dự cuộc chiến. Mà Vũ Minh Triệu Đan Trần, còn có Phong Tuyền, bọn chúng đều là nguy cơ nghiêm trọng đối với chúng ta, tùy thời có thể diệt vong chúng ta, hôm nay mặc dù chúng ta có thể tránh được nhưng mà tránh thoát nhất thời, trốn không thoát cả đời…”
“Đại tỷ, ngươi muốn hỏi điều gì?”
Long Thần trực tiếp nói.
Nhìn ra được, Long Nguyệt hẳn là có chuyện muốn hỏi hắn.
Long Nguyệt gật đầu, nói: “Chúng ta nguy cơ cũng chỉ có một mình ngươi giải quyết được mà thôi, ta hỏi ngươi một chút, đối phó với hai người Triệu Đan Trần và Phong Tuyền, ngươi có nắm chắc không? Hãy nói lời thật cho ta biết, ta cần một cái đáp án chính xác, mới có thể an bài chuyện tiếp theo.”
Long Thần suy nghĩ một hồi, thành thật nói: “Bây giờ ta đang ở Địa Vũ cảnh tam trọng, mà Triệu Đan Trần có chiếc nhẫn Vũ Đế và Vũ Đế ấn, thế nhưng ta có thể khẳng định, cho dù hắn có được chiếc nhẫn Vũ Đế và Vũ Đế ấn, ta chắc chắn có thể giết chết hắn, thậm chí chiến thắng thực lực, đương nhiên điều kiện tiên quyết là, ta bây giờ đang tu luyện một môn chiến kỹ Vương cấp cao đẳng, chỉ cần thành công, ta liền có nắm chắc.”
Long Thần nói lời thành thật.
Triệu Đan Trần có Vũ Đế ấn và chiếc nhẫn Vũ Đế,... nhưng Long Thần hắn cũng có loại thần thông thái cổ Huyết Linh Long, thậm chí là loại thần thông như Thời gian nghịch lưu, Kim Ô hỏa,... đều không yếu! Thậm chí nếu lúc đó không thể tránh thoát được nguy cơ, Long Thần còn có thể sử dụng huyết tế!
Dưới huyết tế, Triệu Đan Trần và Phong Tuyền cũng không là đối tủ!
Dĩ nhiên, không tới thời khắc tối hậu Long Thần sẽ không chọn dùng huyết tế, bây giờ là thời khắc mấu chốt đi Thái cổ bãi tha ma, thực lực rơi xuống sẽ mất đi tính chủ động rất lớn. Hơn nữa, đến Địa Vũ cảnh, hắn cũng không biết khi thi triển huyết tế, thực lực rơi xuống có kết quả gì…
Về phần lĩnh ngộ chữ Vũ, hoàn toàn biến mất, hay là giảm bớt chân nguyên thôi nhưng không có mất đi vũ hồn trưởng thành hay sao?
Hết thảy điều đó đều không biết được, cho nên tạm thời không thể mạo hiểm.
“Nói cách khác, qua một thời gian ngắn nữa, ngươi thậm chí có được thực lực giết chết Triệu Đan Trần ư?”
Trên mặt Long Nguyệt, toát ra thần sắc vui mừng. Đây là kết quả mà nàng muốn biết nhất, nàng biết Long Thần là người rất chững chạc, không vì chuyện không nắm chắc mà nói lời suông.
“Triệu Đan Trần có Cổ Ma thi hài, Cổ Ma thi hài chỉ là loại máy móc có lực lượng chiến đấu, chỉ cần ta tại phương diện lực lượng áp đảo nó, sẽ đối phó không khó. Cho dù hợp với Triệu Đan Trần vây công ta, ta cũng không sợ, ở bên phía Triệu Đan Trần, đại tỷ ngươi không cần lo lắng.”
Long Thần đối với mình có đầy đủ tự tin.
Hắn không có nói ngoa, chẳng qua là lạnh nhạt nói.
Long Nguyệt vẫn có chút không tin, tiềm thức của nàng luôn cảm thấy Triệu Đan Trần quá mạnh mẽ, thế nhưng Long Thần đảm bảo như vậy, có phải là khiến cho nàng an tâm một chút hay không? Thế nhưng, nàng lại rất muốn, lấy cách làm việc của Long Thần, hẳn là không thuộc loại người mặt dày.
Nói thật, áp lực trong lòng Long Nguyệt vẫn là rất lớn.
“Ở phương diện Triệu Đan Trần, thì giao cho ngươi, thế nhưng Phong Tuyền thì sao?”
Long Nguyệt khẽ cắn răng, vẫn là lựa chọn tin tưởng Long Thần. Nếu như Long Thần có lực lượng như vậy, như vậy nàng sẽ chế định ra kế hoạch, hẳn là đơn giản hơn rất nhiều.
“Phong Tuyền à?”
Long Thần mặt nhăn mày cau, nhớ lại nàng biểu hiện ở bên ngoài thành thành Vũ Đế.
“Địa Vũ cảnh ngũ trọng, lại tới từ Thiên Phong thánh triều, quả thật không đơn giản. Thế nhưng, đại tỷ này ngươi còn nhớ tới Tiểu Lang không?”
Long Thần ngẩng đầu, nhìn Long Nguyệt nói.
“Ngươi nói con yêu thú kia sao? Nó đâu rồi?”
Long Nguyệt hỏi.
“Tiểu Lang bây giờ đang ở ranh giới chạy nước rút từ Vương cấp tam phẩm lên Vương cấp tứ phẩm. Nếu như nó thật sự đến Vương cấp tứ phẩm, ta nghĩ hai người chúng ta cùng hợp lực đối phó với Phong Tuyền, vẫn có thể.”
Long Thần trực tiếp nói.
“Vương cấp tứ phẩm ư?”
Long Nguyệt hít một hơi khí lạnh.
Không nghĩ tới, yêu thú Vương cấp lúc trước, thế nhưng cũng kinh khủng giống như Long Thần vậy.
Đối với đám người Long Nguyệt mà nói, Long Thần và yêu thú của hắn, quả thực là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, bọn họ chưa từng nghe qua yêu thú cũng có thể tấn cấp nhưng mà Phệ Nhật Yêu Lang lại hết lần này tới lần khác làm được.
Tại trong cảm nhận của Long Nguyệt, Long Thần chính là một người tràn đầy bí ẩn. Bao phủ trong tầng tầng sương mù, ai cũng không đoán ra được.
“Nếu như ta cùng Tiểu Lang liên thủ, hẳn là cũng không sợ sợ mụ Phong Tuyền kia.”
Long Thần nói.
Điều này cũng chính là thiết tưởng của hắn.
Hai người này là đối thủ khó dây dưa, trước mắt ở bên phía Long tộc đã không có người nào đối phó được, hết thảy đều phải từ chính bản thân hắn, và cũng có thể cho Long Nguyệt an tâm một chút.
Long Nguyệt cắn chặt răng, trên mặt có điểm do dự, thế nhưng, nhìn ánh mắt kiên định Long Thần, nàng vẫn gật đầu, nói: “Thất đệ, ta tin tưởng ngươi. Nếu quả thực như ngươi nói, đối thủ của ta không còn đáng sợ nữa, bởi vì ngươi có thể ngăn cản lực lượng tối cao, mà trong Vũ Minh, ngoại trừ Triệu Đan Trần khó dây dưa ra, những người khác chúng ta hoàn toàn đủ đối phó, Phong Tuyền đến một thủ hạ cũng không có, chỉ cần ngươi có thể giết chết Triệu Đan Trần, cuốn lấy Phong Tuyền, chúng ta có thể nắm lấy toàn bộ Thần Vũ thánh triều!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.