Tại một nơi cao nhất Vũ Đế cung, lúc này đang có một người đứng đó, đây là một người trung niên một thân trường bào màu trắng, tóc dài màu đen tung bay theo gió, dù cách một khoảng Long Thần vẫn có thể cảm nhận được gương mặt tuấn dật của hắn, chỉ là nhìn bộ dáng bên ngoài ai cũng không nghĩ tới một trung niên thư sinh lại là người nắm giữ toàn bộ Thần Vũ thánh triều – Vũ đế Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực sau khi xuất hiện, cả Vũ Đế thành vang lên tiếng động ồn ào thật lớn, Vũ đế đã lâu rồi không xuất hiện, nhiều người cả đời đều không được nhìn thấy hình dáng của Triệu Vô Cực.
Đám người Long Sơn bỏ qua Tiêu Lâm, trực tiếp nhìn về phía Triệu Vô Cực. Đối với đệ tử cuẩ đối thủ, trong lòng Long Sơn còn có nhiều tia kiêng kị, có thể chấp chưởng toàn bộ Thần Vũ thánh triều, sao có thể là nhân vật dễ đối phó.
Long Sơn và Triệu Vô Cực giằng co nhau nên Long Thần tạm lui về tuyến hai, quan sát hai người này.
Triệu Vô Cực sau khi xuất hiện cũng không lập tực hiện thân, thần sắc lạnh nhạt, giống như đi dạo nhìn cảnh sắc trong sân vườn nhà mình vậy, tinh tế nhìn Long Sơn, trên mặt không có bất kì rung động nào.
Long Sơn bị nhốt hơn ba mươi năm, bỗng nhiên một ngày hắn đi ra. Ngoài dự liệu khổng lồ như vậy, thế nhưng Triệu Vô Cực vẫn có thể tỉnh táo đối diện, có thể thấy nội tâm của hắn rốt cuộc bền bỉ đến cỡ nào, lặng yên như mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1781067/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.