Lâm Phách Thiên có thể thành lập chiến công là do hắn tâm tư kín đáo, lúc này không giận ngược lại cười nói:
"Đó là tự nhiên, Tứ đệ đã muốn thì cứ lấy đi. Dù sao ta cũng hưởng dụng đủ rồi, chỉ là Tứ đệ có sở thích thật là kỳ lạ, không e ngại đám hoa tàn nhụy rữa này. Người làm cho ca ca ta mở rộng tầm mắt."
Lâm Phách Thiên nói câu này khiến cho sắc mặt Lâm Tử Thần tối sầm lại.
Hắn đang đợi Lâm Phách Thiên trở lại để khiêu khích tìm cơ hội nhục nhã đối phương. Chỉ cần Lâm Phách Thiên động thủ trước, vậy thì hắn sẽ có lý do “phòng vệ chính đáng”.
Chẳng qua là vận khí Lâm Phách Thiên rất tốt đúng lúc dẫn theo đệ nhất thống lĩnh, cuối cùng mới không trúng kế Lâm Tử Thần.
Trên thực tế Lâm Phách Thiên vô cùng hiểu rõ Lâm Tử Thần là người thế nào, lúc nãy chỉ là nhất thời tức giận hôn mê đầu óc mà thôi. Tên này trước giờ say mê võ đạo, nữ nhân giống như nước chảy mây trôi không thể lọt vào mắt hắn được. Cho nên hai Mỹ Cơ biểu diễn một màn kịch lúc nãy rõ ràng là muốn chọc giận Lâm Phách Thiên.
"Coi như người giỏi nhưng mà Lâm Phách Thiên, lấy thực lực ngươi chỉ là Thiên Hà cảnh đệ thất trọng làm sao đấu với ta? Ở trong hoàng cung có phụ hoàng che chở cho ngươi, tốt nhất là ngươi không nên đi ra ngoài. Nếu không người sẽ chết thế nào cũng không biết."
Sắc mặt Lâm Tử Thần âm trầm xuống, ngữ khí lạnh lùng chí cực.
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-huyet-chien-than/1780849/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.