Chương trước
Chương sau
"Ngươi đừng lo lắng, nếu ta trẻ vài tuổi nhất định sẽ bắt người về ép cung, tra tấn cực hình đủ một trăm lẻ tám kiểu đến khi người chịu khai. Trên đời này mỗi người đều có bí mật, ngươi chỉ là hậu bối phá lệ xuất sắc mà thôi. Đừng tưởng rằng ngăn cản được Lâm Tử Thần là có thể tự cao tự đại. Nói thật cho ngươi biết, ta sẽ không làm khó dễ ngươi. Ta tới đây là muốn ngươi dự định thế nào, ăn ngay nói thật cho ta!"
Triệu Thanh Vân dừng lại tựa như suy nghĩ gì đó rồi nói: "Nếu ngươi muốn rời khỏi Thương Ương quốc, ta có thể hộ tống người ra ngoài."
"Tốt tính như vậy?" Long Thần lấy làm kinh hãi, nếu vậy hắn không cần lo lắng Lâm Tử Thần gây phiền toái rồi.
Chỉ là hắn cảm thấy hứng thú với câu nói kế tiếp của Triệu Thanh Vân.
"Một lựa chọn khác, đó là người trở thành đệ tử thần truyền của ta. Chỗ tốt khỏi nói, bao gồm các loại chiến kỹ, điển tịch, thậm chí thần binh sánh ngang Đế Hoàng kiếm."
Thần binh Thiên giai sánh ngang Đế Hoàng kiếm?
Triệu Thanh Vân nói câu này lập tức hấp dẫn sự chú ý của Long Thần. Nói thật ra, bản thân Long Thần thua kém Lâm Tử Thần rất nhiều thứ. Nhưng trọng yếu nhất là trong tay hắn không có vũ khí có thể chống đỡ Đế Hoàng kiếm.
Thấy Long Thần đã có hứng thú nhưng ánh mắt hắn vẫn lộ vẻ đề phòng, Triệu Thanh Vân cười cười bất đắc dĩ, nói: "Ngươi đừng cảm thấy đột ngột, mọi người đều có lòng yêu tài. Thiên Ma cung chúng ta xưa nay vẫn là tử địch của hoàng tộc, thực lực song phương cũng ở trạng thái ngang nhau. Thế nhưng, thế hệ trẻ hoàng tộc đời này lại xuất ra một võ giả Thiên Hà cảnh đệ cửu trọng nhưng mà Thiên Ma cung lại không có. Mấy ngày qua ta đã nghe rất nhiều tin tức về người, hắn là ngươi có không ít bí mật. Nếu như người trở thành đệ tử của ta, trong tương lai tất nhiên sẽ được thừa kế y bát, các loại chỗ tốt khẳng định không thiếu. Thậm chí người có khả năng vượt qua Lâm Tử Thần khiến ta hãnh diện.
"Cả đời ta đã bị Kiếm Hoàng đè ép, mà hậu duệ đệ tử cũng không bằng hắn. Cho nên ta không cam lòng." Triệu Thanh Vân tiếp tục giải thích,
"Vãn bối đương nhiên có lòng tin đó, chẳng qua là chuyện này tới quá đột ngột mới do dự trong chốc lát." Nghe Triệu Thanh Vân nói chân thành như vậy, Long Thần cũng biết đây là cơ hội tốt đối với mình. Quả thật lấy thân phận và thực lực Triệu Thanh Vân cần gì phải lừa gạt hắn, trực tiếp giết người đoạt bảo, hoặc là mang về tra tấn bức cung không phải là nhanh gọn hơn sao?
Hơn nữa, lúc nãy Triệu Thanh Vân đã cứu hắn một mạng, trở thành đệ tử Thiên Ma cung chủ nổi danh khắp Thương Ương quốc cũng không tính là mất thể diện.
"Ngươi đừng có gấp!"
Thấy Long Thần đã giảm bớt đề phòng, Triệu Thanh Vân mỉm cười hài lòng: "Trước hết nghe ta nói một chút, ngươi có thắc mắc vũ khí sánh ngang Đế Hoàng kiếm không?"
"Vãn bối đang muốn hỏi đây!" Long Thần gãi đầu xấu hổ.
"Có thể nói thanh kiếm này vốn là một đối với Đế Hoàng kiếm. Trên thực tế, tổ tông Thiên Ma cung và hoàng tộc quen biết lẫn nhau, khi thần binh xuất thế bọn họ đã cùng nhau tranh đoạt, sau đó mang về làm chí bảo trấn tộc. Hoàng tộc lấy được, chính là Đế Hoàng kiếm, mà Thiên Ma cung chúng ta lấy được gọi là Đế Ma kiếm."
"Đế Ma kiếm?" Nghe thấy danh tự này cũng biết nó có liên quan mật thiết với Đế Hoàng kiếm. Thiên Ma cung chủ dĩ nhiên sẽ không nói dối lừa gạt Long Thần. Nếu như hắn có được Đế Ma kiếm, sau này trở về Bích Ương hoàng thành nhất định làm cho Lâm Tử Thần “nở mày nở mặt.
"Tiền bối, ta phải làm gì mới được nhận Đế Ma kiếm?" Long Thần cắn răng hạ quyết tâm đi vào chính để.
Lần này hắn đã nhất quyết phải lưu lại Thiên Ma cung. Nếu như đi Tây Hải quốc có lẽ tăng cường thực lực không thành vấn đề nhưng mà chiến kỹ và thần binh chắc chắn thiếu hụt. Thiên Ma cung là thế lực lớn có nội tình hơn ngàn năm, trong đó các loại trân bảo khẳng định không thể thua kém hoàng tộc.
Long Thần nói ra lời này đã chứng minh hắn thật sự động tâm.
"Nếu muốn nhận được Đế Ma kiếm, đầu tiên người phải có thân phận đệ tử Thiên Ma cung, mà còn là đệ tử trọng yếu. Khi đó người mới có tư cách cạnh tranh Đế Ma kiếm, ngoài ra ngươi còn phải có thực lực áp đảo tất cả đệ tử trẻ tuổi Thiên Ma cung." Triệu Thanh Vân cười nói.
"Đồng ý, từ nay về sau Long Thần sẽ trở thành đệ tử của tiền bối."
Long Thần gật đầu chấp nhận không hề do dự.
"Ngươi đừng cao hứng quá sớm, những đệ tử trọng yếu Thiên Ma cung có lẽ không thể sánh bằng Lâm Tử Thần nhưng mà thực lực đạt tới Thiên Hà cảnh để bát trọng đinh phong trở lên vẫn có hai người. Lấy thực lực Thiên Hà cảnh đệ tứ trọng của ngươi bây giờ muốn cạnh tranh với bọn họ chỉ thuần túy là chê cười, trước tiên người phải biết vị trí của mình.” Ánh mắt Triệu Thanh Vân lộ vẻ chế nhạo nhìn chằm chằm vào Long Thân.
Thật ra trong lòng hắn rất hài lòng vì Long Thần quyết đoán như vậy.
Hai cao thủ trẻ tuổi Thiên Hà cảnh đệ bát trọng, chiến lực sánh ngang đệ cửu trọng cũng không yếu hơn Lâm Tử Thần bao nhiêu. Thực lực như vậy đã có thể nói là siêu cường trong tầng lớp tiểu bối rồi. Nhưng mà Long Thần có thể đã thương Lâm Tử Thần, hắn sợ hai tên kia sao?
Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn phải có đầy đủ thời gian.
"Ta có bao nhiêu thời gian?" Long Thần nhận thấy mình cần không ít thời gian để tăng cường từ Thiên Hà cảnh đệ tứ trọng lên tới đệ bát trọng.
"Thời gian không nhiều lắm đâu, ngươi có ba tháng. Cho nên... cố gắng lên!" Triệu Thanh Vân nói xong liền cười phá lên.
"Ba tháng?" Long Thần cũng cười, thật ra ba tháng là đủ rồi. Ba tháng sau chính là thời khắc hắn trở mình một đường giết ngược về Bích Ương hoàng thành.
"Tiểu nhi, ngươi đã quyết định tới Thiên Ma cung mạo hiểm? Người nên biết thành viên Thiên Ma cung đều bị người đời gọi là ma quỷ. Nếu người trở thành đệ tử thần truyền của ta đương nhiên lây nhiễm hào quang vô tận. Người nên chuẩn bị tinh thần sẵn sàng đối phó với mọi tình huống."
Nói tới đây, ngữ khí Triệu Thanh Vân trở nên nghiêm nghị dị thường.
"Có lợi ích đương nhiên có khiêu chiến, ta đây đã quen lắm rồi. Bất kể vũng nước Thiên Ma cung sâu cạn thế nào, Long Thần ta đoạt lấy thần binh Đế Ma kiếm là chắc rồi." Long Thần cũng trả lời tràn đầy kiên định.
"Ngươi không cần lo lắng, chúng ta dù sao cũng có quan hệ sự đồ. Thử thách nguy hiểm tới đâu cũng không đến nổi lấy mạng ngươi." Triệu Thanh Vân nói.
"Ừ, cứ để thời gian trả lời đi!" Long Thần trải qua quan sát một đoạn thời gian ngắn đã hiểu biết chút ít về tính cách Triệu Thanh Vân. Quả thật hắn là đại địch của Kiếm Hoàng đương nhiên phải có điểm mạnh của riêng mình. Long Thần làm đệ tử cũng nên gánh vác một vài trách nhiệm, ví dụ như lật đổ truyền thuyết bất bại Lâm Tử Thầnđê từ thứ chín cho thấy vui mừng
“Tốt, từ nay về sau người chính là đệ tử thứ chín của Triệu Thanh Vân ta." Rốt cuộc đã xác định chuyện này, Triệu Thanh Vân cảm thấy vui mừng không dứt. Dĩ nhiên, người đệ tử này thành tâm đầu nhập hay là vì Đế Ma kiếm vốn không phải là vấn đề đối với hắn.
Ngày hôm nay hắn chỉ muốn chôn xuống một cái mầm mống, hắn là người gieo trồng sẽ ôm hi vọng nó trưởng thành đến mức tiêu diệt hoàng tộc.
"Thứ chín? Ngươi nói hai đệ tử Thiên Hà cảnh để bát trọng là sư huynh và sư tỷ của ta?" Long Thần tương đối buồn bực, bởi vì hắn từng giải quyết Cửu hoàng tử nên không hề hứng thú với danh hiệu Cửu sư đệ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.