Chương trước
Chương sau
Sử dụng Huyết Tế giúp cho lực chiến đấu tăng lên hai trọng, sau đó lại giảm xuống hai trọng. Chặng đường kế tiếp sợ rằng lành ít dữ nhiều, Long Thần cắn chặt răng, bắt đầu thi triển bí pháp luyện huyết hóa khí. Thôn phệ Huyết Giới vừa ra, máu huyết vô số người lập tức bay về phía Long Thần, dung nhập vào trong cơ thể hắn hóa thành lực lượng Tinh Hà. Thời gian dần dần trôi qua, đến khi tất cả thi thể Uy tộc hóa thành thấy khô, thực lực Long Thần mới quay trở về Thiên Hà cảnh đệ ngũ trọng. Thậm chí còn dư một chút chân khí bắt đầu nhích tới cảnh giới Thiên Hà cảnh đệ lục trọng.
Trong quá trình chạy trốn và tu luyện, mười vạn Thiên Hà đan lấy được từ Cửu hoàng tử dần dần tiêu hao gần hết. "Xem ra nhất định phải xung kích Thiên Hà cảnh đệ lục trọng rồi." Hiện tại đang là thời khắc mấu chốt, Long Thần không ngần ngại liều mạng một phen. Hắn biết mình phải vượt qua đại nạn lần này, nếu tính mạng không còn thì tương lai cũng không cần lo lắng nữa.
Tất cả bí pháp đến từ thái cổ Huyết Linh Long đều thuộc loại nghịch thiên. Huyết Tế là thế, luyện huyết hóa khí cũng vậy. Lúc này Long Thần sử dụng luyện huyết hóa khí hấp thu máu huyết đám người Uy tộc vào trong cơ thể, sau đó dần dần chuyển hóa thành chân khí của mình. Cuối cùng hắn phục dựng Thiên Hà đan hỗ trợ ngưng kết Tinh Hà.
Gia chủ Uy tộc chính là cường giả Thiên Hà cảnh để bát, lực lượng máu huyết cũng đủ để hắn xung kích cảnh giới đệ lục trọng. Thế nhưng, hắn đang lo lắng chính là chuyện này, đột phá đệ lục trọng cần hơn vạn Thiên Hà đan, không biết tới đệ cửu trọng sẽ phải tiêu hao bao nhiêu đây?
“Vù vù vù!” Một trận khí tức cường đại thổi quét bốn phương tám hướng, gió lốc nồi lên cuốn bay từng đợt tro bụi mù mịt. Cư dân Thanh Thủy thành đang vây xem Long Thần đông nghịt, trong lòng bọn họ thật sự rung động vì hành vi của gã thiếu niên thần bí này. Lấy sức một người nghịch chuyển thế cục, nhất cử tiêu diệt Uy tộc. Không một ai nghĩ tới một gã thiếu niên có thể làm được chuyện này. Thậm chí hắn to gan lớn mật đột phá cảnh giới trong lúc nguy hiểm cận kề?
Thanh Thủy thành chỉ là một tòa thành nhỏ, phần lớn cư dân chỉ là võ giả tầm thường. Bọn họ không thể biết rằng Long Thần cũng xuất thân từ một trấn nhỏ, quy mô còn nhỏ hơn Thanh Thủy thành nhiều lắm. Nhưng mà hắn từng bước tiến lên, vượt qua biết bao chông gai hiểm trở mới đạt tới trình độ này. Hồi lâu sau, Long Thần đứng lên nhìn đống thây khô ở chung quanh mình, hiện tại Uy tộc đã chính thức toàn diệt. Giết người đoạt bảo là chuyện thiên kinh địa nghĩa, Uy tộc truy sát hắn sẽ không mang theo bao nhiêu tiền tài. Nhưng mà Tùng Trung Thành là gia chủ tất nhiên có không ít đồ tốt.
Long Thần đi tới lấy túi càn khôn của hắn, kiểm tra sơ qua đã thấy rất nhiều Thiên Hà đan, số lượng hắn là đủ để hắn hoàn thành Thiên Hà cảnh. Long Thần thở dài một hơi, sau đó nhìn về phía Tiểu Lang nơi góc cửa. Lúc này Tiểu Lang đã rơi vào trạng thái hôn mê, thoạt nhìn cực kỳ suy yếu.
"Tiểu Lang, lần này người trả giá vì ta. Ngày khác ta sẽ báo đáp gấp mười lần. Chúng ta chính là huynh đệ tốt nhất cõi đời này." Long Thần âm thầm hạ lời thề, bế Tiểu Lang đi vào trong phòng. Thân ảnh hắn biến mất trong tầm mắt mọi người. Vì hắn muốn Linh Hi được nghỉ ngơi thật tốt, cho nên lúc trước dặn dò đại phu cho nàng uống một chút thảo dược an thần. Cho dù phía ngoài phát sinh động tĩnh, thậm chí cả tòa Thanh Thủy thành lật ngược thì Linh Hi vẫn cứ ngủ say. Thế nhưng, thời điểm Long Thần không còn ở bên cạnh, vẻ mặt nàng lộ vẻ thống khổ, tựa hồ vừa gặp ác mộng.
Long Thần nhẹ nhàng đặt Tiểu Lang cạnh giường, sau đó cầm tay vỗ về Linh Hi. Trải qua thảo dược chữa trị và nghỉ ngơi đầy đủ, thần sắc nàng đã tốt hơn nhiều lắm, sắc mặt bắt đầu ửng hồng, không còn tái nhợt như trước. Nội tâm Long Thần cũng từ từ thả lỏng, không quản hắn trải qua đạo quang kiếm ảnh, nguy hiễm trùng trùng thế nào. Chỉ cần phía sau có Linh Hi chờ đợi, trên đời này không có thứ gì làm hắn sợ hãi.
Thương thế Tiểu Lang sẽ dần dần khôi phục theo thời gian, dù sao hắn đã thiêu đốt ngọn lửa sinh mệnh, linh dược hay là ngoại vật cũng không có bất kỳ tác dụng nào. Chặng đường sau này, Long Thần sẽ phải tự mình đảm đương. Nếu không, Tiểu Lang nhất định sẽ lành ít dữ nhiều, thậm chí là thần hồn diệt vong.
“Cốc cốc!” Thời gian lặng lẽ trôi qua, bên ngoài bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa. Long Thần dùng Phệ Linh yêu đồng nhìn ra liên thấy một tiểu cô nương đứng ở đó, thực lực chỉ là Địa đan cảnh. Chỉ có điều nơi này là Thanh Thủy thành, thực lực cỡ này đã có thể xem như tài giỏi rồi. Ánh mắt tiểu cô nương rất sáng, thoạt nhìn là một nữ tử lương thiện. Long Thần suy nghĩ một lát rồi nói: "Vào đi!"
Cánh cửa gỗ mở ra, một thiếu nữ ước chừng mười ba, mười bốn tuồi tiến vào phòng. Vẻ mặt nàng có vẻ sợ hãi Long Thần, lúc đi vào vẫn luôn cúi đầu nhìn quanh. Đến khi thấy Linh Hi nằm trên giường, ánh mắt nàng trợn trừng, nhỏ giọng nói: "Tỷ tỷ thật đẹp!" Một câu này chính là xuất phát từ nội tâm.
Hiển nhiên nàng đã nghe nói đến hai người Long Thần và Linh Hi, biết rằng hắn giết chết Cửu hoàng tử là vì nữ nhân này, sau đó mới bắt đầu hành trình chạy trốn sinh tử. Trong quá trình đó, Long Thần bạo sát sau đại thống lĩnh, tiêu diệt Đại Hòa Uy tộc, thanh danh càng lúc càng vang dội.
Đây chính là anh hùng trong các chuyện xưa, bị tráng, thâm tình, cảm động lòng người. Mỗi khi thiếu niên, trẻ nhỏ nghe các lão già kể lại đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, hưng phấn bừng bừng.
"Nếu như có một ngày, ta cũng được một nam tử như vậy bảo vệ thì tốt biết bao!" Trong lòng nữ tử tràn đầy hâm mộ.
"Ngươi tới có chuyện gì?" Đối đãi với người xa lạ, Long Thần rất ít khi dùng ngữ khí khách sáo.
"Ta? Ta là nữ nhi của thành chủ Thanh Thủy thành, tên là Thanh Thanh. Ta đặc biệt chạy đến đây là muốn báo tin cho ngươi." Nữ tử có vẻ sợ hãi Long Thần, giọng nói càng lúc càng nhỏ.
"Tin tức gì?" Thấy tiểu cô nương này không giống người xấu, lời nói tựa như muốn giúp đỡ hắn. Cho nên thần sắc Long Thần từ từ dịu lại.
"Phụ thân ta nói hoàng tộc đã phát ra một cường giả thần bí truy bắt người. Ngay cả gia chủ Uy tộc cũng không phải là đối thủ của hắn. Cho nên ta khuyên người nên chạy trốn nhanh lên, đừng để hắn đuổi kịp."
Long Thần nhíu mày nghĩ ngợi. Vốn là hắn muốn để cho Linh Hi và Tiểu Lang nghỉ ngơi thật tốt. Nhưng bây giờ nhìn lại đã không thể nào trì hoãn thời gian được nữa. "Cảm ơn người!" Nàng lén chạy ra ngoài thông báo tin tức đúng là một cô nương hiền lành, tâm tính rất tốt.
Long Thần mỉm cười, bất chợt nghĩ đến thần binh Địa giới trung đăng lấy được từ Tùng Nguyệt Phong - Nhật Nguyệt thần nhận. Nhật Nguyệt thần nhận là một cặp thần binh tổ hợp. Long Thần lấy thần binh ra đưa cho nàng, cười nói: "Đây là thần binh Địa giai trung đăng, vốn là thuộc về Uy tộc. Ta tặng người xem như báo đáp ân tình, nhớ sử dụng cẩn thận. Nếu thực lực không đủ tốt nhất đừng đem ra ngoài khoe khoang tránh tai họa sát thân. Hiểu không?"
Trên mặt nữ tử kia lộ về kích động nói không ra lời. Nàng không nghĩ tới lại được báo đáp lớn như vậy, trước đó chỉ là muốn giúp đỡ Long Thần mà thôi. Vô tình nhận được thần binh đúng là sự tình ngoài dự liệu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.