Chương trước
Chương sau
"Long Thần, ta giúp ngươi ngăn trở bọn họ, ngươi đi giết con rối Lưu Kim quan trọng hơn."
Ở thời khắc khẩn cấp, Mộng Dao cắn chặt răng chủ động lao ra. Chỉ có điều Long Thần đưa tay giữ nàng lại, cười nói:
"Tỷ tỷ thân yêu của ta, ngươi cho rằng bọn họ bao vây ở chỗ này có tác dụng sao?"
Thực lực mỗi người trong đó không mạnh bằng Long Thần, cho nên hắn dứt khoát dẫn Mộng Dao đi theo đường thẳng lao ra ngoài.
"Đông Phương Thiên Nhai, ngươi còn nhớ rõ mùi vị lúc trước không?"
Long Thần cười lạnh châm chọc một câu, nhất thời khiến cho một thiếu niên trong nhóm sắc mặt đại biến. Bởi vì Long Thần vừa nói xong đã hóa thành tia sáng lao tới chỗ hắn.
"Tốc độ quá nhanh!"
Trong lòng những người khác cũng cực kỳ kinh hãi.
"Mau vây quanh hắn, đừng để hắn xông ra!"
Một người nào đó lớn tiếng cảnh báo, thật ra lời hắn nói đã chậm. Lúc này Long Thần đã xuất hiện ở bên cạnh Đông Phương Thiên Nhai, một chiêu Phần Thiên Ma Dương quyền phá vỡ tên kia công kích, thuận thế tiếp tục đánh tới.
"Hủy Diệt Sơn Thần thối pháp."
Đây là tuyệt chiêu hắn học được từ Kim Thánh Ân, hôm nay sử dụng đối phó Đông Phương Thiên Nhai càng thêm bá đạo. Trong lúc nhất thời cuồng phong bạo vũ tràn tới ép cho đối phương chật vật không chịu nổi, liên tiếp bại lui.
"Mau cứu ta!"
Sắc mặt Đông Phương Thiên Nhai dần dần tái nhợt, mới vừa hô lên một tiếng đã bị Long Thần đá vỡ mồm văng ra mấy cái răng dính đầy máu. Hắn té ngửa ngã lăn xuống đất, Long Thần giẫm lên người hắn trực tiếp lao ra khỏi vòng vây.
"Long Thần thật là lợi hại."
Mộng Dao vô cùng bội phục Long Thần. Một gã cao thủ Địa đan cảnh đại thành không phải nói chơi, sau đó nàng vội vàng đuổi theo phía sau Long Thần.
"Cái gì?"
Tất cả mọi người lấy làm kinh hãi khi thấy Long Thần chạy thoát dễ dàng như vậy, ngoại trừ hai người cứu viện Đông Phương Thiên Nhai, những người khác gia tốc phóng tới Long Thần. Thế nhưng, tốc độ bọn họ không thể sánh bằng Long Thần chỉ một lát sau hắn đã cùng Mộng Dao xông vào trong quân đoàn con rối Lưu Kim. Đám người kia muốn đi tới nhất định sẽ bị con rối Lưu Kim bao vây, đến lúc đó giữ mạng còn khó chứ đừng nói đến giải quyết Long Thần.
"Khốn kiếp!"
Đông Phương Thiên Vũ vừa chém giết vừa quan sát tình hình bên kia. Khi thấy diễn biến phát sinh sự tình ngoài dự liệu, tâm tình hắn cực kỳ táo bạo. Hắn bày kế lâu như vậy lại để cho Long Thần đột phá dễ dàng.
"Cũng được, coi như là theo kịp ta. Kết quả cuối cùng vẫn là người chết mà thôi!"
Nghĩ tới đây, Đông Phương Thiên Vũ dốc toàn lực đánh giết con rối Lưu Kim. Cách đó không xa, Long Thần đang lọt vào quân đoàn con rối Lưu Kim, chuẩn bị đại khai sát giới.
"Tốc độ ngươi thu thập Lưu Kim Tâm làm sao vượt qua ta?"
Mặc dù rất căm hận Long Thần, nhưng Đông Phương Thiên Vũ không thể không thừa nhận người này đã miễn cưỡng trở thành đối thủ của mình.
Mà lúc này, Long Thần bắt đầu xuất thủ tru diệt con rối Lưu Kim.
"Y như đối chiến con rối Cương thiết, cận thân tàn sát."
Long Thần vung vẩy móng vuốt sắc bén, động thân lao tới một con rối Lưu Kim ở gần nhất.
Tổng cộng một ngàn con rối Lưu Kim, mỗi một đầu có thực lực tương đương Huyền giai cao đẳng, các loại phương diện khó đối phó hơn con rối Cương thiết nhiều lắm. Thế nhưng, móng vuốt Long Thần sắc bén dị thường, trên căn bản đã có thể sánh với thần binh.
“Xẹt!”
Một thanh âm chói tai vang lên, trong nháy mắt Long Thần đã va chạm với con rối Lưu Kim. Đồng thời hắn bộc phát lực lượng toàn thân, móng vuốt trực tiếp cắm vào trong con rối Lưu Kim thân thể. Thân thể con rối Lưu Kim cực kỳ cứng rắn, nhưng không thể ngăn cản Long Thần công kích, cuối cùng vẫn bị hắn đánh tan.
"Cũng may có thể đâm thủng."
Long Thần ra sức giật mạnh, nhất thời ngón tay kéo ra một khối tinh thể lóng lánh. Đây là trái tim con rối Lưu Kim, cũng là động lực giúp nó hoạt động, hắn nhanh chóng ném tinh thể vào trong túi càn khôn rồi tìm kiếm con mồi kế tiếp.
Đông Phương Thiên Vũ thu thập Lưu Kim Tâm đã vượt xa hắn. Vào lúc này, Long Thần không có thời gian tính đến chuyện khác, hai chân nhảy lên lao về phía một con rối Lưu Kim cách đó mười mấy thước.
Quả đấm Long Thần y như sao băng công tới, hắn tiến vào trạng thái Long Hồn biến thân đã cường đại đến mức nghịch thiên. Cho dù là đối thủ mạnh hơn cũng không dám nghênh đón chính diện một đòn này.
Vì thế hắn chỉ việc chú ý đến mục tiêu công kích là được rồi.
Mộng Dao bắt đầu đối chiến với con rối Lưu Kim thứ nhất, những thiếu niên khác dần dần cũng bị vây quanh, nhưng vẫn cố gắng di chuyển về phía Long Thần. Có lẽ bọn họ vẫn muốn kiềm chế Long Thần, để cho Đông Phương Thiên Vũ lấy được một trăm viên Lưu Kim Tâm trước.
"Mộng Dao tỷ luyện Lưu Thủy thánh thể, trải qua một trận chiến với con rối Cương mộc đã có kinh nghiệm đối kháng, hẳn là tạm thời không có chuyện gì. Ta phải lấy tốc độ nhanh nhất thu hoạch Lưu Kim Tâm."
Long Thần bất kể những chuyện khác, thấy phương hướng nào có đông đảo con rối Lưu Kim là nhào tới hướng đó. Tay chân không ngừng thi triển chiến kỹ công kích, lựa chọn phương thức cận chiến tiến hành chém giết. Thoạt nhìn giống như là một tên điên, nhưng hắn làm thế trong mắt những người khác vô tình sinh ra cảm giác cường đại ngoài sức tưởng tượng. Tình cảnh chẳng khác gì sói lọt vào bầy cừu, Long Thần là sói, con rối Lưu Kim là cừu non chờ hắn giết thịt.
“Keng keng keng ~!”
“Rắc!”
Long Thần sử dụng móng vuốt, gai nhọn, xương đao liên tục đâm chém con rối Lưu Kim phát ra thanh âm chói tai. Những con rối Lưu Kim ở gần hắn không ngừng té ngã biến thành một tòa núi nhỏ.
"Cái gì?"
Tình cờ thấy được Long Thần cử động điên cuồng, đám thiếu niên Đông Phương gia tộc vô cùng khiếp sợ, ai nấy trợn mắt kinh ngạc không nói nên lời.
"Từ lúc nào hắn trở nên mạnh mẽ như vậy rồi? Số lượng con rối Lưu Kim bị giết còn nhiều hơn chúng ta cộng lại."
"Không thể nào, cho dù hắn tu luyện chiến kỹ Huyền giai cao đẳng cũng chỉ ngang bằng chúng ta mà thôi. Làm sao xuất hiện tình huống này?"
"Các ngươi nhìn đi, móng vuốt và gai nhọn của hắn quá mức sắc bén, thân thể con rối Lưu Kim cứng rắn như thế vẫn cản không nổi. Vì thế hắn chém giết đơn giản hơn chúng ta nhiều lắm."
"Thì ra là như vậy, ta còn tưởng rằng hắn đột phá mấy cảnh giới chứ!"
"Các huynh đệ, hắn đã sắp vượt qua Thiên Vũ ca ca rồi. Chúng ta đã đáp ứng Thiên Vũ ca ca ngăn cản hắn, nếu để cho hắn hoàn thành nhiệm vụ trước thì mặt mũi chúng ta để vào đâu? Chúng ta tìm cách đối phó hắn."
Bọn họ vừa tiến lại gần Long Thần, vừa nghị luận bàn bạc đối sách. Đông Phương Thiên Vũ nghe thấy bọn họ nghị luận liền quay đầu nhìn sang. Khi hắn thấy bộ dáng Long Thần giống như kẻ điên không ngừng đâm chém con rối Lưu Kim, trong lòng hắn hoảng sợ hết hồn, không nhịn được bật thốt lên:
"Nhanh vậy? Các huynh đệ, mau ngăn cản tiểu tử này. Chờ ta thu thập xong sẽ lập tức chạy qua giết hắn."
Đông Phương Thiên Vũ muốn ưu tiên thu thập Lưu Kim Tâm là vì phòng ngừa sự tình ngoài dự liệu mà thôi. Nếu như hắn lựa chọn đánh bại Long Thần trước rất có thể bị thương, sau đó lại thu thập con rối Lưu Kim sẽ khó hơn rất nhiều.
"Được!"
"Ba mươi tám viên."
Long Thần ném tinh thể vào trong túi càn khôn, ánh mắt liếc tới đám người mờ mờ ám ám kia, lạnh lùng cười nói:
"Vây được ta sao?"
Tiếp theo thân ảnh hắn nhanh chóng di động, liên tục mấy cái đã đột phá vòng vây đám người kia khổ cực tạo ra. Sau đó hắn xâm nhập vào trong khu vực con rối Lưu Kim đông đảo.
"Chân Long cửu thiểm quả nhiên bất phàm, nếu sử dụng đúng hoàn cảnh sẽ chiếm cứ ưu thế tuyệt đối."
Dựa vào Chân Long cửu thiểm và Long Hồn biến thân là hai năng lực nghịch thiên, Long Thần dư sức hoàn thành nhiệm vụ trước Đông Phương Thiên Vũ.
"Cái gì, hắn lại chạy thoát rồi?"
Đến lúc này, tất cả địch nhân của hắn cũng chỉ biết câm lặng đứng nhìn.
"Lúc nãy hắn thi triển thân pháp rất giống Chân Long cửu thiểm?"
Một gã thiếu niên trong nhóm bỗng nhiên nói nhỏ.
"Không phải chứ? Hắn mới vừa mới đến Đông Phương gia tộc không bao lâu, tại sao tu luyện Chân Long cửu thiểm nhanh vậy được? Chân Long cửu thiểm chính là tuyệt kỹ độc môn của Tứ thúc Huyền Tiêu, hắn tu luyện mấy chục năm mới thành đó."
"Đừng quản nhiều quá, chúng ta trước tiên phải tìm cách bắt giữ hắn."
"Hắn có Chân Long cửu thiểm, chúng ta làm sao theo kịp? Các vị, ta có một chủ ý, Mộng Dao cùng đi với hắn tham gia tranh đoạt chiến, nếu như chúng ta động tới nàng, các ngươi nghĩ xem hắn sẽ tự động nhào tới nạp mạng không?"
Lời này vừa nói ra, những người khác vội vàng gật đầu đồng ý, sau đó cả đám hùng hùng hổ hổ lao về phía Mộng Dao.
Mộng Dao cũng chỉ là võ giả Địa đan cảnh tiểu thành, lực chiến đấu thuộc hàng trung thượng trong hàng ngũ ngoại tộc. Nhưng ở trong nội tộc thua xa những người khác, chỉ có hạng người biến thái giống như Long Thần mới có thể tỏa sáng ở nơi này.
Tổng cộng mười mấy người tạo thành chiến lực cường đại phi thường, nếu như bọn họ tiếp cận Mộng Dao khẳng định bắt giữ nàng vô cùng dễ dàng.
"Ta vốn là không muốn động thủ cùng các ngươi, nhưng mà các ngươi muốn chết đừng trách Long Thần ta độc ác."
Nhìn thấy bọn họ đánh chủ ý lên người Mộng Dao, nội tâm Long Thần lập tức nổi giận dữ, thi triển thân pháp phóng xuyên qua quân đoàn con rối Lưu Kim. Một cỗ sát khí khổng lồ nhanh chóng bức tới đám người kia.
"Tốc độ di chuyển rất linh hoạt, nhưng hắn làm sao đánh lại mười mấy huynh đệ của ta?"
Thấy Long Thần quả thật không sợ chết xông lên, đám thiếu niên kia mừng rỡ tăng tốc lao tới.
"Bây giờ là thời khắc quan trọng, ta không thể ẩn giấu nữa rồi. Nhất định phải trong giết chết đám người kia thời gian ngắn nhất, mới có thể an tâm thu hoạch Lưu Kim Tâm."
Nghĩ tới đây, Long Thần chuẩn bị sử dụng tuyệt kỹ của mình.
"Thôn phệ Huyết Giới."
Một cỗ cuồng phong máu đỏ lan tràn tới chỗ các đệ tử Đông Phương gia tộc, đám người kia còn chưa biết xảy ra chuyện gì đã bị đây thôn phệ Huyết Giới bao trùm. Mùi máu tanh nồng đậm ập vào mũi khiến cho bọn họ sợ hãi biến sắc, trên mặt lộ vẻ nghi ngờ hỏi đồng bạn bên cạnh:
"Đây là cái gì?"
Thế nhưng, bọn họ mới vừa hỏi một câu đã có cảm giác máu huyết trong cơ thể mình đột nhiên sôi trào, hoàn toàn mất đi khống chế không ngừng xung kích kinh mạch, đan điền. Nhất là những người vừa mới đạt tới Địa đan cảnh lập tức mặt mày trắng bệch, kêu gào thảm thiết. Thoáng cái đã có mấy người ngã gục xuống đất, bất tỉnh nhân sự.
"Chính là lúc này!"
Trong lòng Long Thần đã có dự định từ trước, không nói hai lời lao tới chỗ bọn họ. Thôn phệ Huyết Giới gây ra ảnh hưởng nghiêm trọng, phần lớn mọi người phải hao phí tinh lực khống chế máu huyết trong cơ thể mình, vì thế Long Thần giống như tiến vào chỗ không người, một đường chém dưa thái rau không hề gặp phải trởn ngại nào.
Một tràng tiếng kêu thảm khiến cho Mộng Dao gần trong gang tấc nhìn đến xuất thần, trong mắt lộ vẻ không dám tin trưởng chuyện này. Thậm chí Đông Phương Thiên Vũ thấy một màn như vậy cũng sợ hãi người người, hai tay run lên thiếu chút nữa bị con rối Lưu Kim chém trúng.
Trong tầm mắt Đông Phương Thiên Vũ, Long Thần lần lượt đánh gục từng người một, đám thiếu niên cũng không dám lộn xộn. Cuối cùng Mộng Dao chuyên tâm đối phó con rối Lưu Kim, hẳn là không có nguy hiểm gì nữa.
"Chuyện này là sao?"
Phải biết rằng, trong đó có mấy người cảnh giới cao hơn Long Thần, hắn đúng là không ngờ Long Thần lại xử lý võ giả ngang cấp nhẹ nhàng như vậy.
"Long Thần không thể lưu, hắn nhất định phải chết."
Đông Phương Thiên Vũ âm thầm hạ lời thề độc, lúc này hắn không có tâm tư chiếu cố đám phế vật kia nữa, lập tức bộc phát lực lượng toàn thân đối phó con rối Lưu Kim. Hiện tại trong tay hắn đã có năm mươi viên Lưu Kim Tâm.
"Ta đã bảo các ngươi đừng có làm phiền rồi mà.”
Dưới áp lực của Thôn phệ Huyết Giới, đám tiểu thiên tài Đông Phương gia tộc rõ ràng không phải là đối thủ của Long Thần, từng người một bị đánh gục mất đi chiến lực.
"Long Thần, thời gian không còn nhiều lắm, mau thu thập Lưu Kim Tâm."
Mộng Dao rất quan tâm Long Thần, hơn nữa trận chiến này quan hệ đến Tiểu Lang. Cho nên nàng vội vàng nhắc nhở, ở nơi này cũng chỉ có một mình Long Thần mới đủ sức chống lại Đông Phương Thiên Vũ.
"Đông Phương Thiên Vũ không bị nhân tố bên ngoài ảnh hưởng, hẳn là hoàn thành nhiệm vụ nhanh hơn ta."
Long Thần nhanh chóng gia nhập vào chiến trường con rối Lưu Kim đội ngũ, buông tay chém giết.
Nguyên bản hắn còn lo lắng những thiếu niên kia hôn mê sẽ bị con rối Lưu Kim tàn sát. Thế nhưng, sau đó hắn phát hiện con rối Lưu Kim căn bản không hề động thủ với những người bất động.
Thời gian đã bị trì hoãn khá nhiều, Long Thần phải thi triển chiến kỹ công kích phát ra uy lực mạnh nhất, sử dụng Chân Long cửu thiểm xuyên qua quân đoàn con rối Lưu Kim đông đảo. Nhờ đó hắn có thể qua lại tự nhiên, phát huy thực lực lên tới trạng thái tối cường, tốc độ làm việc càng thêm hiệu suất. Trên căn bản mỗi kích đều thu về một viên Lưu Kim Tâm.
Hai người trợn mắt nhìn sang đối phương, một bên điên cuồng tàn sát, Đông Phương Thiên Vũ ở bên kia cảm giác bị uy hiếp gắt gao. Thực lực Long Thần đúng là yếu hơn hắn, nhưng mà tốc độ thu hoạch con rối Lưu Kim lại nhanh hơn vài phần. Nếu tiếp tục như vậy sẽ có lúc Long Thần vượt qua hắn.
"Tiểu tử, nếu để ngươi vượt qua, sau này ta đây làm sao lăn lộn giang hồ?"
Đông Phương Thiên Vũ cười lạnh một tiếng, đẩy nhanh tốc độ thi triển công kích.
Thời gian từ từ trôi qua, rốt cuộc Long Thần thu hoạch được chín mươi viên, Đông Phương Thiên Vũ bỗng nhiên cười rú lên:
"Long Thần, ta đây đi cầm Thanh Long chiến kích, không chơi với ngươi nữa. Ngươi cứ từ từ đi, gặp lại sau!"
Vốn là Đông Phương Thiên Vũ có dự định giết chết Long Thần ở chỗ này, thế nhưng hắn nghĩ lại cảm thấy chuyện này tương đối khó khăn. Lỡ may bị thương sẽ ảnh hưởng đến năng lực lĩnh ngộ bí pháp giấu trong Thanh Long chiến kích, cho nên hắn mạnh mẽ đè nén tức giận, trực tiếp chạy đi đoạt lấy Thanh Long chiến kích.
Sau khi nói xong, Đông Phương Thiên Vũ tiến sâu vào trong Tổ Lăng. Ở nơi đó có thần binh Thanh Long chiến kích đang chờ đợi hắn.
Long Thần đang săn giết con rối Lưu Kim, hắn biết Long Thần vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ. Lúc nãy còn hơi lo lắng chuyện này, cũng may là hắn thu thập một trăm viên Lưu Kim Tâm trước.
"Long Thần, mau lên!"
Thấy Đông Phương Thiên Vũ đã đi rồi, Mộng Dao lập tức hô lớn nhắc nhở. Trước mắt nàng chỉ mới thu thập hơn ba mươi viên Lưu Kim Tâm, đã biết mình không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ. Vì thế nàng đành phải ký thác hi vọng vào Long Thần.
Sắc mặt Long Thần vẫn tĩnh táo như thường, tựa như không có nghe thấy Mộng Dao cảnh báo. Hắn vẫn tiếp tục công kích con rối Lưu Kim, để mặc cho thân ảnh Đông Phương Thiên Vũ dần dần đi xa.
Tại chỗ sâu nhất trong Tổ Lăng còn có một mảnh không gian rộng lớn khác. Đây là một cái hang động khổng lồ, trên tường lắp đầy cây đuốc chiếu rọi bốn phía. Lúc này bên trong hang động xuất hiện bóng dáng mấy lão nhân.
Những người này là gia chủ và trưởng bối Đông Phương gia tộc, theo thứ tự là Thanh Long lão tổ và mấy Huyền lão, Đông Phương Huyền Tiêu. Bọn họ đang lẳng lặng chờ đợi người hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên xuất hiện.
Đông Phương Huyền Vũ đi tới gần, cúi đầu nói với Thanh Long lão tổ:
"Phụ thân, sắp đến thời gian rồi."
"Ừ!"
Thanh Long lão tổ khẽ gật đầu.
Trong lòng Đông Phương Huyền Vũ vui mừng không dứt, chuyện này có nghĩa là lão tổ rất để ý đến Đông Phương Thiên Vũ biểu hiện. Thậm chí có ý định bỏ qua Long Thần.
Tên tiểu tử kia nhiều lần chọc giận nàng, tính cách ngang bướng khiến nàng cực kỳ khó chịu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.