Chương trước
Chương sau
Thời khắc mấu chốt rốt cuộc đã đến.
Thanh Long lão tổ chỉ dẫn đám người Long Thần đi vòng qua bài vị tổ tiên tới trước đại môn. Tổng cộng có hai mươi thiếu niên tham gia tranh đoạt chiến xếp thành một hàng, Long Thần đứng ở bên cạnh Đông Phương Huyền Tiêu. Đến lúc này, Đông Phương Huyền Tiêu trực tiếp vỗ vỗ bả vai Long Thần, cười nói:
"Làm hết sức, lấy thực lực ngươi bây giờ rất có hi vọng đoạt vị trí đệ nhất."
"Ta biết!"
Long Thần khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Đông Phương Thiên Vũ.
Tên này cũng đang nhìn hắn chăm chú, ánh mắt tràn đầy lửa giận. Ngày đó hắn lần đầu tiên gặp phải Long Thần chỉ là một con kiến hôi tùy ý giẫm cái là chết. Không nghĩ tới bây giờ Long Thần lại trở thành đối thủ lớn nhất đối với hắn.
"Bất kể là ai đối nghịch với ta cũng phải trả giá thật lớn. Lần này ta sẽ lấy mạng ngươi báo thù cho Vân Dao ca ca. Tranh đoạt chiến cũng không cấm giết người, chỉ cần ta ra lệnh một tiếng, mười bảy võ giả Địa đan cảnh và quân đoàn con rối Lưu Kim sẽ diệt sát ngươi."
Trong lòng Đông Phương Thiên Vũ dâng lên lửa giận bừng bừng, ánh mắt hắn lóe lên sát ý mãnh liệt. Những người đứng gần cũng bị khí thế của hắn uy hiếp, tự động lùi lại mấy bước.
Bản thân Long Thần không để ý lắm, chỉ là Mộng Dao ở bên cạnh có vẻ lo lắng, bất an.
Thanh Long lão tổ quét mắt một vòng qua đám thiếu niên võ giả, cuối cùng dừng lại trên người Long Thần.
"Nghe nói hắn là Thú võ giả, tại sao khí tức quỷ dị như thế? Rốt cuộc là loại yêu thú nào có được đại khí bàng bạc cỡ này, thậm chí còn có một chút mùi vị cổ xưa tương tự Thanh Long chiến kích?"
Cho dù Thanh Long lão tổ nghĩ vỡ đầu cũng không biết trên đời này còn có một loại hình gọi là Long võ giả.
Long Thần trở thành Long võ giả là bí mật lớn nhất, chỉ là bản thân hắn thực lực không mạnh, thân thể chỉ mới hấp thu một phần ngàn tinh huyết truyền thừa. Rất nhiều năng lực Long võ giả còn chưa thức tỉnh, nếu không khí tức của hắn sẽ kinh khủng hơn nhiều. Viễn cổ Thần Long vốn là tồn tại đỉnh cấp từ thời xa xưa, không phải cái loại yêu thú bây giờ có thể so sánh được.
Thời gian đã đến, Thanh Long lão tổ không có suy nghĩ nhiều, hai tay chậm rãi huy động mở rộng cánh cửa vàng kim.
“Ùng ùng!”
Đoán chừng là vì bảo vệ Thanh Long chiến kích, đại môn vừa dày vừa nặng, trong lúc di động tạo ra ảnh hưởng cực lớn khiến cho Tổ Lăng chấn động mạnh mẽ. Một hồi sau, đại môn đã mở rộng ra, bên trong là không gian đen nhánh, làn gió lạnh lẽo tràn ra đập vào mặt tất cả mọi người.
"Một ngàn con rối Lưu Kim, mỗi người cần phải có một trăm viên Lưu Kim Tâm. Nói cách khác, nhiều nhất chỉ có mười người đủ tư cách tranh đoạt Thanh Long chiến kích. Ta sẽ là người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ."
Long Thần âm thầm suy nghĩ.
"Huyền Phong, chúng ta đi tới Thanh Long chiến kích an bài. Nơi này do ngươi chủ trì."
Thanh Long lão tổ dặn dò một tiếng, sau đó dẫn Huyền Tiêu và một đám trưởng bối chạy đi. Bọn họ đi tới đó trước chuẩn bị mọi thứ chờ đợi đám tiểu bối tiến hành tranh đoạt chiến.
Đông Phương Huyền Tiêu nhìn thoáng qua Long Thần và Mộng Dao, nhỏ giọng nói:
"Ta chờ xem các ngươi biểu hiện, cố lên!"
Chỉ một câu nói đã thể hiện rõ lòng tin đối với Long Thần. Người thật tâm ủng hộ và coi trọng Long Thần cũng chỉ có một mình hắn mà thôi.
"Chuẩn bị xong chưa? Ngay khi ta hô bắt đầu, các ngươi phải lập tức xông vào."
Sau khi đám người Thanh Long lão tổ chạy đi một đoạn thời gian, Đông Phương Huyền Phong mới cất cao giọng nói.
"Tốt lắm!"
Trong mắt Đông Phương Thiên Vũ hiên lên quang mang nóng bỏng. Rốt cuộc đã tới thời điểm hắn đoạt lấy Thanh Long chiến kích. Mấy kỳ trước hắn đều tham gia, nhưng không có cơ hội lọt vào vòng trong.
"Đợi ta đoạt lấy Thanh Long chiến kích, học xong Thanh long chiến pháp sẽ được ông nội và Huyền lão coi trọng giống như ca ca."
Nghĩ tới đây, trong mắt Đông Phương Thiên Vũ tràn đầy ý chí chiến đấu.
"Bắt đầu!"
Đông Phương Huyền Phong ra lệnh, đám tiểu bối nhanh chóng xông vào đại môn. Long Thần và Mộng Dao liếc nhau một cái rồi cũng vào theo.
"Mộng Dao tỷ, theo sát ta."
Dưới tình huống lúc nào cũng có thể phát sinh đối chiến, đồng minh duy nhất của Long Thần chính là Mộng Dao. Nàng là nghĩa tỷ, tình cảm hai người tương đối tốt. Vì thế trong lúc tham gia Thanh Long chiến kích, hắn sẽ cố gắng bảo vệ nàng.
Đoạn đường phía trước tương đối rộng rãi và dài dòng, ánh sáng mờ mờ ảo ảo khó thể nhìn xa. Nhưng mà đám người Long Thần vẫn tập trung quan sát, không dám lỗ mãng chút nào.
Long Thần tiến vào nơi này lập tức bộc phát tốc độ khiến cho người ta giật mình, một đường chạy theo sát Đông Phương Thiên Vũ ra khỏi thông đạo, xuất hiện trong không gian khác. Đây là một mảnh không gian hình vuông, mặt đất chung quanh được lát gạch đá màu xanh nhạt, phía trên có khắc phù điêu Thanh long sống động. Vừa mới nhìn thấy những bức phù điêu này, nội tâm Long Thần bỗng nhiên cảm thấy ấm áp kỳ lạ.
"Có lẽ tinh huyết truyền thừa cảm giác phù điêu tồn tại mới sinh ra phản ứng như thế."
Long Thần thầm nghĩ, ánh mắt dời sang chân tường bốn phía, trên đó tổng cộng có hơn ngàn con rối hình người đứng yên bất động.
Đây là con rối màu vàng kim, trên người hiện đầy phù văn màu xanh. Thân thể lóng lánh, thoạt nhìn cứng rắn dị thường, hình thể gầy gò, tinh tế hẳn là tốc độ và linh hoạt vượt xa con rối Cương thiết.
Thời điểm đám người Long Thần tiến vào không gian này, ánh mắt quân đoàn con rối Lưu Kim đột nhiên bừng sáng, một cỗ sát khí mãnh liệt bức tới.
"Cẩn thận!”
Long Thần cảnh giác, lập tức dẫn Mộng Dao chạy đi thật xa. Ngay lúc này, đám tiểu bối Đông Phương gia tộc cũng vừa chạy tới. Ngoại trừ Đông Phương Huyền Tiêu đứng ở ngoài, những người khác nhanh chóng bao vây Long Thần vào giữa.
"Hao tổn chết hắn cho ta, ha ha, Long Thần, ngươi chờ chết đi. Ta trước tiên thu thập Lưu Kim Tâm, sau đó từ từ xử lý ngươi."
Đông Phương Thiên Vũ cười phá lên, đây là kế hoạch được hắn tính toán từ lâu. Mười mấy võ giả Địa đan cảnh này đều là thiên tài nội tộc, ngoại trừ thực chiến hơi kém, những phương diện khác vượt xa võ giả bình thường.
Một khi Long Thần bị bọn họ vây công, sau đó con rối Lưu Kim tràn tới nhất định là cửu tử nhất sinh. Còn bản thân Đông Phương Thiên Vũ hiển nhiên là rảnh rỗi đi làm nhiệm vụ.
Vì lôi kéo một đám người phục vụ cho mình, lần này Đông Phương Thiên Vũ hao phí không ít tâm lực lẫn tiền tài.
“Ầm ầm ầm!”
Quân đoàn con rối Lưu Kim đang trên đà lao tới, những người khác vội vàng công kích Long Thần. Mười mấy võ giả Địa đan cảnh liên thủ tạo ra cảnh tượng y như trời sập đất lở.
Long Thần không có nói gì, nhưng Mộng Dao đối mặt tình thế nguy hiểm đã lo lắng không dứt. Nàng đã biết tranh đoạt chiến không hề dễ dàng, chỉ là không ngờ vừa mới bắt đầu đã lâm vào khốn cảnh.
"Trình độ nhiêu đây đã muốn vây khốn ta?"
Long Thần cười lạnh một tiếng, lập tức thi triển Long Hồn biến thân hiện ra thân thể cường đại phi thường.
"Trước mặt huynh đệ chúng ta, thú hồn biến thân tính cái gì?"
Lúc này Đông Phương Thiên Vũ đã tiếp xúc với con rối Lưu Kim, hắn tu luyện một môn chiến kỹ Huyền giai cao đẳng, cộng thêm thực lực hơn người bộc phát ra lực chiến đấu siêu cường. Mặc dù con rối Lưu Kim động tác linh hoạt, tốc độ bất phàm, quan trọng nhất là thân thể cường đại, nhưng khuyết thiếu chân khí cuối cùng không phải là đối thủ Đông Phương Thiên Vũ. Coi như là mười mấy đầu cùng nhau xông tới cũng chịu thảm cảnh tru diệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.