Chương trước
Chương sau
Kỳ thực ta đã nghĩ tới trong lúc thu thập tài liệu, xem có muốn gia nhập vào tiểu đội này hay không?

Có 3 nguyên nhân:

1, thực lực của bọn họ không thể xem thường, nhất là sau khi Nghịch Thiên Hành trở về càng xuất sắc hơn.

2, hiện tại 4 người trước mặt ta đều tốt lắm, Đằng Ái tuy tính nóng nảy, nhưng là rất phân rõ phải trái, như vậy cũng có lợi cho sự đoàn kết của đội ngũ.

3, bọn họ không có ai học kỹ năng sinh hoạt, cái này đại biểu cho việc ta chỉ cần theo chân bọn họ xoát quái làm nhiệm vụ, toàn bộ tài liệu sẽ là của ta!

Đối với ta mà nói, mấy cái này đúng là 1 đại mê hoặc, đối với bọn họ mà nói, ta là một người chơi chức nghiệp ẩn có thực lực không yếu, tuy chỉ có 27 cấp, nhưng thực lực căn bản có thể đuổi theo Độc Cô, hơn nữa kỹ năng trị liệu của ta, cũng là bảo bối trong mắt bọn họ.

Tuy bọn họ không biết kỹ năng sinh hoạt của ta như thế nào, nhưng phỏng chừng với năng lực phân tích của bọn họ, hẳn là không khó đoán, như vậy ta đối với bọn họ mà nói, không chỉ là 1 lực chiến đấu mà còn là hậu cần của bọn họ. Như vậy có 1 được 2, thử hỏi ai không muốn? Ngẩng đầu nhìn 4 người 1 cái, vừa muốn nói, liền bị Cô Độc cắt ngang.

“Tiểu Phong, không biết ngươi có hứng thú gia nhập vào tiểu đội chúng ta không?” Độc Cô trực tiếp nói thẳng suy nghĩ trong lòng ta, mà những người khác dường như cũng không bất ngờ, ngoại trừ cười chờ ta trả lời.

“Nếu tất cả mọi người đã sảng khoái như thế, nếu như ta không gia nhập thì thật thất lễ?” Thêm vào đội ngũ, ta như mở cờ trong bụng, chỉ là không biểu lộ ra, song ta còn chưa quên nên làm gì, vội kéo Độc Cô cùng Thái Điểu qua, đối mặt 2 người bọn họ nói: “Đem y phục mũ giày của các ngươi cho ta xem một chút.”

2 người bọn họ tuy có chút ngạc nhiên, chính là đem thuộc tính trang bị hiện ra trước mặt ta, sau khi ta nhìn trang bị của bọn họ, bỗng cảm thấy may mắn của ta rất là cao, bởi vì ta phát hiện phòng ngự của trang bị trên người bọn họ còn thấp hơn trang bị phòng ngự cấp 15 của ta.

Từ trong ba lô xuất 2 ra bộ sáo trang đưa vào trong 2 người bọn họ: “Mấy món trang bị này tuy đẳng cấp thấp, nhưng phòng ngự tương đối cao, các ngươi trước mặc vào, chờ có tài liệu ta sẽ làm trang bị cao cấp cho các ngươi.” Ta hào phóng đưa trang bị cho bọn hắn, đây cũng là quà gặp mặt a.

2 người nhìn ta tống xuất trang bị mắt càng mở to, liên thanh nói: “Tiểu Phong, nghĩ không ra kỹ năng sinh hoạt của ngươi lại tốt như thế! Nhân tài a!” Bọn họ giống như nhặt được bảo khố, lúc này Độc Cô càng không hối hận lời mời vừa rồi của mình.

“Tiểu Phong! Ôi chao không công bằng, ta cùng Đằng Ái cũng không có trang bị tốt!” Nhất Hà thấy thuộc tính trang bị trong tay Độc Cô bọn họ, đỏ mắt hướng về ta đòi đòi.

Nhìn biểu tình của Nhất Hà kia, ta không khỏi cười ra tiếng, những người này thật đáng yêu, hướng về phía Nhất Hà cam đoan chờ ta luyện hảo kỹ năng thợ rèn, nhất định sẽ chế đồ cho bọn họ, ta còn tạm thời từ biệt bọn họ, bởi vì ta hiện tại muốn nghiên cứu một chút những tài liệu từ người Cự Thử, Chích Mã Nghĩ (con kiến),Tiểu Tất Suất có thể dùng làm gì?

Được rồi, có người nói ăn Chích Mã Nghĩ là thể minh mục công năng, lấy kiến làm thành món ăn thì sẽ có ngươi ăn sao? Ác! Nghĩ tới liền cảm thấy buồn nôn, như vậy ta làm sao mới có thể lợi dụng đặc điểm này đây?

Suy nghĩ, ta quyết định trước thí nghiệm mọi cách, tìm sư phụ, thẳng tiến vào trù phòng của Quỷ Thanh Cư làm thí nghiệm, muốn biết làm thế nào để người khác nhìn không ra ta làm chính là từ con kiến? như vậy có thể đem con kiến nghiền thành bột, bột đen như thế thì làm sao nhìn ra được?

Theo ý nghĩ của ta, một hỗn hợp từ con kiến cùng hắc tiêu ra đời!

[ĐINH!!!] Chúc mừng người chơi nấu ăn thành công, thỉnh đặt tên!

“Hắc nghĩ ngưu liễu.”

[ĐINH!!!] Chúc mừng người chơi chế tác hắc nghĩ ngưu liễu thành công! Thưởng 60 kinh nghiệm, 15 ngân tệ.

[ĐINH!!!] Chúc mừng người chơi Thùy Dũ Tranh Phong đột phá bình cảnh (ngưỡng) cao cấp trù sư, thăng cấp thành trù sư cấp tông sư, thưởng 300 danh vọng.

Ơ! Ta làm cái gì tới? Vậy mà cũng để cho ta đột phát thành tông sư? Vội nhìn thuộc tính của đồ ăn:

Hắc nghĩ ngưu Liễu

Độ đói bụng: -40.

Sau khi dùng thức ăn, trong 10 phút công kích tăng tỷ suất trúng mục tiêu thêm 10%.

Xem ra đặc điểm của nó là thêm thuộc tính phụ, tác dụng minh mục chính là tăng tỷ lệ trúng mục tiêu, món ăn như vậy đối với người có công kích cao nhưng thiếu tinh chuẩn kiếm khách mà nói, là cực kỳ thích hợp.

Lập tức đem một nửa Chích Mã Nghĩ còn lại, toàn bộ làm thành đồ ăn, vừa vặn khi quay về có thể cấp cho Đằng Ái cùng Nhất Hà 1 chút, còn lại để ở Quỷ Thanh Cư bán đi, như vậy lão bản coi như là không mời khách vô ích.

Chỉ có điều như vậy thì lợi nhuận ta có thể đạt được mất đi không ít. Dù sao nếu bán tại Quỷ Thanh Cư, phí của lão bản so với địa phương khác cao hơn.

Nhưng ta không không ngốc chỉ làm 1 món duy nhất, chờ sau khi ta đem Chích Mã Nghĩ làm đồ ăn, nhìn hơn 50 cái, mà thời gian đã qua hơn 3 tiếng.

Cái gì? Ngươi hỏi ta vì sao chỉ làm phân nửa? Là bởi vì ta chợt nghĩ ra cách dùng khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.