Chương trước
Chương sau
Đối với đội ngũ có đẳng cấp như vậy, ta không nhất định phải gia nhập, nhưng ít nhất quan hệ phải làm tốt! Cho nên ta cũng không phải là từ chối, mà là ta không cho phép mình muốn trang bị. Huống chi bọn họ đem tất cả tài liệu cho ta a!

“Tiểu Phong, ngươi cũng đừng khách khí với chúng ta, nếu không có trị liệu của ngươi, hôm nay chúng ta chết như thế nào cũng không biết, hơn nữa, trước xem đẳng cấp của ngươi, phỏng chừng là 1 người chơi chức nghiệp sinh hoạt đi, đến lúc làm ra được thứ tốt nhớ đừng quên chừa 1 phần cho chúng ta! Mấy thứ này cho ngươi thì ngươi chọn chọn đi.” Đằng Ái rộng rãi thẳng thắng nói.

“Ngạch… Được rồi, ta đây không khách khí nữa!” ta tiếp nhận trang bị rồi nhìn, là 1 thanh kiếm, 1 cái hạng liên, 1 đôi hài, 1 kiện trọng khải cùng 1 giới chỉ. Kiếm, hạng liên cùng trọng khải đều là lam sắc, 2 kiện khác là bạch trang, phỏng chừng là từ mấy con Tiểu Tất Suất kia rớt ra đi?

Thực ra hiện tại ta cần 1 thanh kiếm, thế nhưng trong đội ngũ có 2 kiếm khách, ta lấy kiếm thì sẽ không quá thích hợp, mà cặp hài kia là tăng tốc độ, đối với thợ săn càng hữu dụng.

Còn cái trọng khải kia, lực lượng của ta không đủ, muốn cũng không mặc được. Mà hạng liên mỗi người chỉ có thể đeo một cái, cái kia của ta có 0,5% tỷ lệ miễn dịch sát thương vật lý, cho nên tạm thời còn chưa muốn đổi.

Như vậy cũng chỉ còn giới chỉ, hơn nữa mỗi người có thể đeo 4 cái có chứa thuộc tính, trang sức không có thuộc tính có thể tùy tiện đeo.

Chính là trước nhìn xem thuộc tính 1 chút đi:

Minh giới (bạch)

Đẳng cấp: 30

Trí lực: +5

Cái này hẳn là từ Tiểu Tất Suất rớt ra, tuy đẳng cấp không cao, nhưng bây giờ ta chưa mang được, chỉ có thể ném vào trong ba lô trước.

Sau khi phân phối xong trang bị, mấy người chúng ta thương lượng 1 chút, quyết định về thành trước, tuy chúng ta cũng muốn đi đến thế giới phía sau cửa đá để mở mang, nhưng kinh qua 1 trận vừa rồi, tất cả mọi người đều mệt, hơn nữa dược của từng người đều dùng gần hết, cho nên chúng ta quyết định hôm khác hãy đi.

“Tiểu Phong, chúng ta tính đi Quỷ Thanh Cư chúc mừng, ngươi cũng cùng đi đi” Độc Cô lãnh tĩnh phát ra lời mời, chắc cũng không đơn giản là mời ta đi ăn cơm, có lẽ muốn ta giải thích vấn đề của bọn họ.

“Được rồi, một hồi gặp lại tại Quỷ Thanh Cư.” Xuất ra hồi thành phù bóp nát, ta trực tiếp về tới Quỷ Đô.

Lâu rồi mới bước vào Quỷ Thanh Cư, trông thấy lão bản đang bắt chuyện với khách nhân, ta tiến lên chào hỏi: “Lão bản! Gần đây khỏe không? Sinh ý của Quỷ Thanh Cư vẫn tốt a!”

“U! Là Tiểu Phong a! Thế nào? Lần này trở về là chuẩn bị tiếp tục làm việc sao?” Lão bản cười cười hỏi.

“Chờ thêm 1 thời gian nữa đi! Ta muốn ra ngoài rèn luyện một chút, thuận tiện nâng cao trình độ nấu ăn, nói như thế nào thì ta cũng không thể làm mất mặt Quỷ Thanh Cư đi? Hôm nay là mấy bằng hữu gọi ta đến ăn, có lẽ bọn họ còn chưa tới.” Ta vừa cùng lão bản trò chuyện vừa nhìn ra cửa.

“Ơ! Như lời ngươi nói! Chờ ngươi rèn luyện xong thì quên trở về a! Nếu là ngươi cùng bằng hữu đến ăn, vậy bữa cơm này để ta mới khách là được rồi!” Lão bản vỗ ngực nói.

Cùng lão bản khiêm nhường một chút, mắt thấy Đằng Ái 4 người hướng ta đi tới, vội cáo từ lão bản, hướng về Đằng Ái nói: “Hôm nay ta mời khách, chúng ta đi lên gian phòng ở trên đi, ở đại sảnh nói chuyện bất tiện.” Thuận nước giong thuyền khi muốn làm nha!

Đoàn người chúng ta tiến vào gian phòng ngồi xuống, ta để lão bản chuẩn bị tốt món ăn, rồi bắt đầu ăn, dù sao cũng không phải là ta tiêu tiền, muốn ăn thế nào thì ăn! Bất quá nghĩ cũng biết lão bản không có khả năng để ta ăn không phải trả tiền, sau này khẳng định còn từ trên người ta mò lại, nói đi cũng phải nói lại, lúc ta còn làm đầu bếp ở Quỷ Thanh Cư cũng đã kiếm không ít cho hắn.

“Tiểu Phong, cái này, ngươi nên nói đến chuyện của ngươi đi?” Đằng Ái ăn no tựa vào ghế hỏi.

Ta đành giải thích: “Ách… là như vậy, ta làm 1 cái nhiệm vụ ẩn dấu, sau đó…”

“Sau đó chiếm được kỹ năng thư?” Đằng Ái hấp tấp cắt đứt lời ta, “ngươi sẽ không là từ nhiệm vụ mà nhận được kỹ năng có phạm vi công kích ngang với kỹ năng của Độc Cô đi?”

“Ngươi hãy nghe ta nói xong a, ta làm 1 cái nhiệm vụ ẩn dấu, sau đó nhậm chức chức nghiệp ẩn, mà vừa rồi các ngươi thấy kỹ năng của ta chính là kỹ năng của cái chức nghiệp này mà thôi.” Ta vội giải thích.

Kỳ thực ta hoàn toàn có thể không giải thích, dù sao chúng ta cũng chỉ là lần đầu tiên tổ đội, đối với ta mà nói, ngoại trừ Đằng Ái ra, 3 người kia là ngày hôm nay mới nhận thức, ta không cần ở trước mặt bọn họ nói ra bí mật của ta.

Nhưng nhìn cuộc chiến vừa rồi mà nói, bọn họ không chỉ là người chơi có năng lực chiến đấu, đồng thời cũng là người phi thường ngay thẳng thật thà, nói cách khác, nếu như ta đem bọn họ làm huynh đệ, thì tất nhiên bọn họ cũng sẽ không tiếc mạng sống mà giúp ta.

Cho nên sau khi suy nghĩ tường tận, ta quyết định đem chức nghiệp ẩn nói ra, như vậy có thể giải quyết nghi ngờ của bọn họ, cũng là một loại biện pháp lung lạc nhân tâm, khi hệ thống mở ra gia tộc, chúng ta còn có thể trở thành người cùng 1 gia tộc ni, hiện tại làm tốt mối quan hệ, sau này còn có thể phát triển?

Trong đầu tính toán, đồng thời, ta lại nghĩ đến 1 vấn đề trọng yếu hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.