Đáng tiếc, lúc này đang là giữa trưa, sao quán bar lại có thể mở cửa được chứ. 
“Anh Long!” 
Chớt có tiếng gọi vang lên sau lưng, một bóng người vọt lên. 
Tả Long ngây người, không ngờ ở đây lại gặp được tên nhóc Kiều Mãnh trên xe lửa kia. 
Có vẻ như cơm trưa của mình có nơi có chốn rồi. 
Kiều Mãnh rất vui mừng. 
Đang nhắc đến Tả Long mà lại gặp được ngay, chẳng lẽ là do ông trời sắp đặt sao? 
Chỉ cần Tả Long chịu dạy mình chút thôi, anh ta tin đợi đến khi anh trai mình quay về từ bộ đội, bản thân chắc chắn có thể đánh bại được anh trai luôn độc ác chà đạp mình khi trở về. 
“Anh Long, anh nói rồi đấy, chỉ cần chúng ta có thể gặp lại nhau, anh sẽ xem em là đối tượng khảo sát đầu tiên”. 
Tả Long chẳng biết nên nói gì, tên nhóc này vẫn nhớ mãi không quên. 
“Bụng tôi hơi đói, người mà đói là chẳng nhớ được gì cả”. 
Kiều Mãnh lập tức hiểu rõ. 
“Anh Long, trên đường này có một tiệm sủi cảo, đảm bảo vừa ý anh”. 
Nửa tiếng sau, Kiều Mãnh há hốc mồm. 
Nhìn thấy Tả Long ăn hết năm lồng sủi cảo xong mới thỏa mãn lau miệng, lúc này anh ta mới thở phào. 
“Được lắm! Ừ, tên nhóc cậu cũng thuận mắt, thực tập ba tháng, nếu thông qua thì sẽ chính thức nhận cậu là đồ đệ”. 
Ầm! 
Kiều Mãnh đập mạnh xuống bàn một cái. 
Một bàn sủi cảo này cũng đáng giá đó chứ. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-hon-hanh-gia/3118660/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.