“Thằng ranh, làm gì thế?” 
Vừa giật mình nên lời nói A Quang có chút mơ hồ. 
Đầu tiên, Tả Long kéo học sinh kia ra sau lưng mình, sau đó mới nói với A Quang. 
“Tôi là thầy giáo của cậu ta, muốn gì cứ nói đi?” 
Phó Đào ở cách đó không xa âm thầm siết chặt nắm tay, quả nhiên cắn câu rồi. 
Đám người A Quang này không giống như bọn họ, những kẻ này thường xuyên đánh lộn, người bình thường căn bản không phải là đối thủ của họ, nắm đấm kia đã được luyện cứng rắn lắm rồi. 
Hắn tin rằng cho dù Tả Long giỏi đánh nhau đến mức nào đi nữa thì cũng không thể nào đánh thắng được sáu, bảy người phe A Quang này. 
A Quang bên kia cười. 
“Hóa ra là thầy giáo à! Được, tôi nể mặt anh, nộp phí bảo kê thay học sinh này đi, vậy tôi sẽ bỏ qua cho các người, bằng không… có lẽ hôm nay anh phải bầm dập ra về, ừm, tôi tính rồi, tổng cộng mười ngàn!” 
Tả Long lại đẩy học sinh ở sau lưng ra xa chút, sau đó khởi động cổ. 
Đúng lúc anh đang kìm nén một bụng tức đây. 
Ở trường học phải làm tấm gương sáng cho học sinh thì không nói, ra ngoài gặp mấy tên côn đồ này, coi như mấy người xui xẻo rồi. 
“Tao nộp con mẹ mày này, mày có muốn không?” 
Sắc mặt A Quang lập tức tối sầm lại. 
“Đánh chết hắn!” 
Đánh đấm vừa mới bắt đầu, thật ra cũng đã là lúc kết thúc. 
Sáu, bảy tên côn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-hon-hanh-gia/3118658/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.