Tiểu Hỏa? 
Hai từ này vừa thốt ra, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn lên người đàn ông đó. 
Có người nhỏ giọng thì thầm nói, có người cố gắng nín cười. 
"Tiểu Hỏa? Người này không sợ chết à, lại dám gọi anh Hỏa như vậy". 
"Đúng thế, có điều có lẽ hai người họ có quen biết thì sao?" 
Thôn Hỏa vội quay đầu lại. 
Dám gọi hắn bằng hai chữ như vậy chỉ có hai người, đó là ông chủ Khôi và anh Đồng Tử. 
Nhìn người đàn ông oai phong lừng lững bước tới này, Thôn Hỏa hiếm có nở một nụ cười miễn cưỡng: "Anh Đồng Tử, sao anh lại tới đây vậy?" 
Hai chữ Đồng Tử vừa thốt ra đúng là có người đã từng nghe qua. 
"Trời ơi, hóa ra là mãnh tướng số một của ông chủ Khôi, Đồng Tử, chẳng trách". 
Người bạn đi cùng tò mò: "Này! Đồng Tử còn lợi hại hơn cả Thôn Hỏa sao?" 
"Nói thừa, năm đó khi Thôn Hỏa vừa được ông chủ Khôi nhận rất không phục Đồng Tử, kết quả trong 10 chiêu đã bị quật ngã, anh nói xem có mạnh hay không!" 
Đồng Tử vừa đi vừa nói: "Cậu nói xem? Ông chủ Khôi bảo cậu tìm người, mấy ngày rồi không chút tin tức nào nên tôi mới phải tới đây". 
Đến bên cạnh rồi vẫn than thở. 
"Có điều cũng không trách cậu được, dù sao chẳng có tin tức gì quả thật cũng không dễ tìm, tôi gặp qua anh Long, phía sau..." 
Đồng Tử không nói nữa bởi vì góc độ của gã lúc này đã nhìn thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-hon-hanh-gia/3118632/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.