Thế mà lại có tay bắn tỉa muốn giết tôi?
Mấy giây sau, Tả Long bò ra ngoài trước, Mai Quế thấy vậy vội vàng kéo lại.
“Anh chán sống à!”
Tả Long cười nói.
“Không sao, những sát thủ chuyên nghiệp, đặc biệt là tay bắn tỉa, bắn một phát không trúng chắc chắn sẽ rút chạy ngay lập tức”.
Quả nhiên, sau khi Tả Long bò ra, cũng không có động tĩnh gì.
Mai Quế đi sát theo sau, vừa đứng lên vừa lẩm bẩm.
“Kỳ lạ, chẳng lẽ là nhằm vào anh? Tôi không có kẻ thù gì mà”.
Tả Long bất lực.
Bà chị à, rõ ràng là nhằm vào cô đấy, được không.
Nếu là đến tìm Tả Long thì sẽ không phiền phức như vậy.
Khi súng bắn tỉa vừa nhắm chuẩn vào Tả Long thì anh có thể cảm nhận được.
Thấy Tả Long không nói gì, bỗng nhiên Mai Quế nghĩ đến bất kể thế nào thì Tả Long cũng đã cứu mạng cô ta, đang định cười cảm ơn, bỗng nhiên liếc thấy một vệt đỏ thẫm.
Chỉ thấy bên vai trái của Tả Long có máu tươi nhỏ xuống.
“Anh bị thương rồi!”
Thấy Mai Quế chỉ vào bả vai của mình, Tả Long xua tay.
“Chỉ trầy da thôi, không sao, chốc nữa máu sẽ ngừng chảy”.
Đột nhiên Mai Quế quát lớn một tiếng.
“Không được! Phải băng bó, dù sao anh cũng bị thương vì tôi, tôi phải chịu trách nhiệm”.
Phòng 6002 chung cư Washington.
Tả Long cởi áo dính vết máu, Mai Quế bày thuốc và dụng cụ y tế mua về từ cửa hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-hon-hanh-gia/3118594/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.