Đến khi Vạn Nguyên ra khỏi nhà, Hứa Tấn Vân vẫn nhìn chằm chằm cánh cửa phòng khép hờ một lúc lâu. Gian nhà giữa vang lên tiến động, y mới dần dần lấy lại tinh thần.
Hơi nước thấm qua quần áo, cảm giác ướt và mềm xâm nhập vào làn da, Hứa Tấn Vân lưỡng lự một lúc rồi nâng hai tay hơi cứng lên. Ngón tay không nghe sai khiến, ngay cả một chuyện nhỏ như cởi khuy áo y cũng làm rất khó khăn.
Bên dưới lớp quần áo mỏng tang là cơ thể gầy đét, Hứa Tấn Vân không muốn đối diện với cơ thể của mình. Y nhìn chằm chặp vào chậu tắm, suýt nữa bị hơi nóng hun đỏ mắt, cảm giác chua xót khiến y không ngừng chớp hai mắt.
Chậu tắm đủ rộng nhưng hơi thấp, người khác dùng một chân là có thể bước vào, nhưng đối với Hứa Tấn Vân lại khó hơn lên trời.
Y muốn tìm một nơi có thể dùng lực, hai tay chống tay vịn xe lăn, vật lộn muốn đứng lên. Xe lăn không vững lắm, y vừa dùng sức chiếc xe đã trượt ra sau, cả người Hứa Tấn Vân nhào về phía trước, trong lúc hoảng hốt đã lật đổ chậu tắm, nước bắn tung tóe lên mặt y đã đành, còn bị sặc vào mũi.
“Khụ khụ…”
Trong phòng vang lên tiếng đồ đạc bị đổ và tiếng ho khan của Hứa Tấn Vân, Vạn Nguyên vội vàng đặt ấm nước trong tay xuống, đẩy cửa phòng ra, “Hứa Tấn Vân!”
Nước văng đầy đất, chậu nước bị lật ngược, xe lăn cũng đổ, Hứa Tấn Vân trần như nhộng, ngồi dưới đất quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-giam/3618119/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.