Ở một nơi chỉ to như lòng bàn tay này, nhà ai mà có chút chuyện, chẳng mấy chốc sẽ lan truyền khắp cả thị trấn. Tiếc là rất ít người biết sự thật, chỉ nghe nói Tiền điên ốm nặng tới nỗi không xuống giường được.
Có người đêm qua nghe thấy Tiền điên kêu thảm thiết bèn ra ngoài nhìn, cũng chỉ thấy Chu Kim Dân đưa gã về, gã cũng không chịu ra ngoài gặp ai.
Một kẻ lưu manh vốn đã không được người khác chào đón, như vậy cũng sẽ không có nhiều người quan tâm gã ốm ra sao, rốt cuộc bị bệnh gì.
Vạn Nguyên đã nhắc nhở Chu Kim Dân đừng nói bậy bạ trước mặt bất kỳ ai. Chu Kim Dân cũng nghe lời Vạn Nguyên, ngày thường miệng rộng nhưng lần này quản chặt lắm.
Vạn Linh cẩn thận, nhân lúc không có người hỏi Vạn Nguyên một câu “Tối qua chưa xem hết kịch đã không thấy bóng em và Kim Dân đâu. Chị, bố với bà về nhà rồi, em vẫn chưa về, nước nóng trong phích lại hết, hai đứa đi đâu thế?”
“Hôm nay là năm mới mà? Sao lại tra hỏi em nữa?” Vạn Nguyên nói đùa với chị gái. Thật ra giúp Hứa Tấn Vân cũng không phải việc gì đáng xấu hổ, hắn chỉ sợ… Chỉ sợ tính tình Hứa Tấn Vân thẳng thắn, nghe được vài tin đồn sẽ không chịu được.
Tết nhất đến nơi rồi, Hứa Tấn Vân chỉ có một mình trong cái sân kia.
Đúng lúc màn thầu và bánh cuốn hấp trên bếp đã chín, Vạn Nguyên nhìn chằm chằm chị gái bưng màn thầu và bánh cuốn hấp đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-giam/3618118/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.