Cánh cửa gỗ cũ kỹ kêu “cót két”, Hứa Tấn Vân ngồi trên xe lăn hơi lùi lại, ngón tay bất giác nắm chặt tay ghế xe lăn, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Vạn Nguyên tự tiện đi vào sân. Y không biết Vạn Nguyên muốn làm gì.
Vạn Nguyên chống lên cửa dừng lại một lúc lâu. Hắn nói rất nhiều, nhưng trong hình huống này, hắn bốc đồng bước vào cửa sân người ta, lại không biết tiếp theo nên làm gì.
“Khụ.” Vạn Nguyên hắng giọng một cái, liếc nhanh một vòng trong sân. Chậu rửa mặt bên cạnh giếng cạn vẫn nằm ngửa trên đất, đã mấy ngày rồi cũng không có ai lật lại.
Hắn đi thẳng đến bên cạnh giếng nhặt chậu rửa mặt lên. Lúc đi ngang qua Hứa Tấn Vân, hắn không dừng lại mà đi thẳng vào trong nhà, không lâu sau lại cầm chậu không đi ra.
Sân nhà trống trải, Hứa Tấn Vân lẳng lặng ngồi trong sân, vị trí xe lăn chưa bao giờ thay đổi. Hình như nước tiểu ở trên người không liên quan đến y, y thờ ơ với tất cả mọi thứ.
Vạn Nguyên nhìn chằm chằm sau lưng Hứa Tấn Vân, trong lòng bực bội. Hắn vốn định tìm nước ấm trong nhà, ai ngờ đi vào nhà, căn phòng chỉ có bốn bức tường, đừng nói là bình nước, ngay cả một món đồ ra dáng đồ gia dụng cũng không có. Một cái ghế đẩu, một cái tủ và một cái giường lót rơm bên dưới.
Trong phòng tỏa ra mùi lạ khác thường khiến người ta không thể ở lại lâu. Ở chỗ họ nhà xí đều được xây bên ngoài, Vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-giam/3618116/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.