*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thỏ
“Bảo bối à, tôi có một tin tốt và một tin xấu, em muốn nghe tin nào trước đây?”
Sầm Lệnh Thu vừa tỉnh dậy đã nhìn thấy Mạc Độc Chước cầm di động ‘mất tích’ suốt một ngày của mình. Nghe câu hỏi kia, y có linh cảm đã có chuyện rất quan trọng xảy ra, vì thế nghiêm túc suy xét thật lâu.
…
“Tin xấu đi.” Y thản nhiên nói, giọng nhẹ bẫng, không nghe ra chút cảm tình gì.
“Hửm? Thế mà muốn nghe tin xấu trước?” Mạc Độc Chước nhíu mi từ trên cao nhìn xuống Sầm Lệnh Thu đang ngồi bất động, hơi buồn rầu suy nghĩ. “Nghe tin xấu cũng được. Tin xấu là Hội Trường Vàng Vienna (*) đã gửi thiếp mời cho em, nói rằng tiết mục có trong chương trình bị sự cố nên hủy bỏ, cần thay tiết mục khác nên mời em đến tham dự buổi nhạc hội này. Đối với em mà nói, đây hẳn là tin tốt ngàn năm một thuở, nhưng xui rủi là em lại đi không được.”
“Tin tốt đây. Nếu em đồng ý giao lưu với bạn bè tôi, bổn đại gia sẽ để em đi. Không, bổn đại gia đưa em đi, ý em thế nào?”
“……”
“Em nghĩ cho thật kỹ, lúc nói tin này với trợ lý em, cậu ta còn bảo em chờ cơ hội này đã sáu năm rồi. Bỏ lỡ lần này có thể là sáu năm sau, cũng có thể là mười hai năm sau, cũng có thể chờ mút mùa Lệ Thủy.”
“Nhưng em cũng đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-giam-va-duong-cam/121256/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.