Edit: Thỏ
“Tôi sẽ không đi.” Sự tình vừa kết thúc Mạc Độc Chước vẫn đang vui vẻ, không vì Sầm Lệnh Thu nói như thế mà mặt nặng mày nhẹ với y. Hắn còn muốn nhân cơ hội này khuyên nhủ y là đằng khác.
“Bảo bối à, tôi nào dám tra tấn em, cũng do tôi thích em quá đỗi. Chỉ cần em đồng ý ở bên tôi… Tôi hứa tôi thề tôi bảo đảm không bao giờ tước đoạt tự do và tự tôn của em. Tuy tôi ngang tàng một chút nhưng thực sự thích em mà.”
“Anh cho rằng mình nói rất thích tôi thì tôi sẽ tin sao? Anh nghĩ tôi không biết hả? Anh thích Lạc Tâm Yến bảy năm, vẫn luôn kiên trì theo đuổi cô ấy nhưng chưa từng cưỡng bức cô ấy, cũng không tra tấn và cướp đoạt tự do. Tại sao đến lượt tôi thì lại bị giam cầm và cưỡng bức? Mạc Độc Chước, anh xem tôi là gì?”
“Đó là vì tôi quá con mẹ nó thích em mới ——”
“Cho dù thật tâm thích tôi, anh nghĩ rằng tôi sẽ chấp nhận anh hả? Anh cho rằng tôi sẽ chấp nhận người lần đầu tiên gặp mặt chỉ vì một người phụ nữ ve vãn không thành mà đấm kẻ khác? Còn cho rằng tôi sẽ chấp nhận một kẻ lần thứ hai gặp mặt thì trói tôi, cưỡng bức tôi như đàn bà? Anh cho rằng những việc anh làm với tôi có thể dễ dàng quên vậy sao?”
“Tôi…”
“Nếu là anh, anh sẽ chấp nhận người này chứ? Anh sẽ chóng quên những vũ nhục đó ư? Anh có thể dùng tâm trạng hòa nhã để tiếp thu tình cảm đó, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-giam-va-duong-cam/121255/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.