Hừng đông đến ngày càng muộn, mới sáng sớm mà không khí ẩm ướt vô cùng, đã thế còn thêm gió lạnh lồng lộng khiến bà nội Thẩm dậy chăm gà cũng không nhịn được mà cảm thán: "Xem ra dự báo thời tiết không sai mà, quả nhiên có khối khí lạnh xuôi xuống phía Nam...."
Sáng dậy, Thẩm Chu Thành tiện tay đánh thức luôn cáo nhỏ, cưỡng ép nó đánh răng rửa mặt. Tỉnh táo rồi, cáo nhỏ liền chạy ngay đến bên bà nội, bà thấy nó, liền bế lên đút cho cái trứng gà mới luộc còn nóng hôi hổi.
Tuy cáo nhỏ ăn trứng gà nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm đàn gà không chớp mắt.
Thẩm Chu Thành suy nghĩ, con hàng này chắc chắn muốn về chỉ để ăn gà nhà hắn thôi.
"Tiểu Thành, sao sắc mặt con khó coi vậy?" Bà nội Thẩm nhìn thấy hắn liền sợ hết hồn, bởi sắc mặt hắn quả thật quá khó coi, đôi môi tái nhợt như mất máu quá nhiều, rất giống bệnh nặng quấn thân.
Thẩm Chu Thành cũng tự biết sắc mặt của mình không tốt, bởi hôm qua truyền cho cáo nhỏ giọt máu tinh túy nhất trong tim, đương nhiên phải từ từ mới bồi bổ lại được. Hắn cầm khăn lông nóng lau lau mặt, làm bộ cảm mạo xoa xoa mũi, may mà hôm nay lạnh nên giọng hắn cũng hơi khàn: "Bà nội, đoán chừng là ngày hôm qua con ở trên núi hơi lâu nên cảm lạnh."
Bà nội Thẩm oán trách: "Chẳng trách, đáng đời thôi, ở trên núi lâu như vậy, gió lạnh lại đang về..."
Thẩm Chu Thành cúi đầu nhận sai, sau đó kể cho bà nội Thẩm nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-gia-nhac/1082372/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.