"Đúng vậy! Dương Thiên, bây giờ mày có thân phận gì? Nói trắng ra, trong số tất cả những người ở đây, có ai mà không có thân phận hơn mày? Nếu không nể mặt năm đó chúng ta là bạn cùng lớp, mày thậm chí còn không thể bước vào cửa của căn phòng này, có biết không? Gọi mày một tiếng anh Dương rồi mày thật sự coi bản thân là anh hả?"
Người lên tiếng tên là Lưu Long, khi còn đi học, gã và Dương Thiên cũng là kẻ thù không đội trời chung, nhưng lúc đó bạn bè của Dương Thiên ở khắp mọi nơi, nhiều người bạn cũng có thân phận tương đối cao, cho nên không ai dám làm gì Dương Thiên.
Nhưng hôm nay, vật đổi sao dời, tình thế hiện tại đã xoay chuyển cực lớn!
Hơn nữa, ngoại trừ ân oán cá nhân, dọn dẹp Dương Thiên còn có thể kết bạn với La Tranh, với mọi người thì đây là chuyện tốt một mũi tên trúng hai con chim! Mắc gì không làm?
Nói thật, tối nay có rất nhiều người háo hức muốn làm khó xử Dương Thiên khiến anh xấu hổ mà không thể xuống đài!
Dương Phi Phi ở một bên cười lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm Dương Thiên và Triệu Ngạn, nhấp một ngụm rượu vang: "Ha ha, cuối cùng hai người cũng tìm đường chết, ngàn người chỉ trỏ, trở thành mục tiêu công kích, để tao xem lát nữa xương cốt tụi mày còn có thể cứng cỡ nào, ha ha! Đồ ngul!"
Sở dĩ Dương Thiên vẫn luôn không ra tay là bởi vì... Những người này, năm đó, đều từng xưng anh gọi em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-binh-vuong/3406761/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.