"Không cần, tôi uống từ từ... La Tranh đang muốn trốn tránh, nhưng lời còn chưa kịp nói ra thì Dương Thiên đã vươn tay cầm lấy hai chai Mao Đài, đột nhiên dùng lực ở lòng bàn tay.
Chỉ nghe một tiếng "Ba!" vang lên.
Nhanh chóng, ổn định, chuẩn xác, hai chai rượu được mở cùng một lúc.
Thấy Dương Thiên như vậy, Triệu Ngạn cũng sững sờ, ngạc nhiên nhìn Dương Thiên: " y, không phải chứ, anh Thiên, anh không sao chứ?"
Dương Thiên gật đầu: "Chút rượu này không có tác dụng gì với tôi cả."
"Tuyệt vời!" Ánh mắt Triệu Ngạn sáng lên, cậu ta cực kỳ hưng phấn! Vốn dĩ còn tưởng rằng Dương Thiên quá cậy mạnh, sao tự nhiên lại trực tiếp uống hai chai rượu kia chứ!? Hóa ra anh Thiên đã nắm chắc trong lòng.
Sau khi hưng phấn, Triệu Ngạn trực tiếp giơ ngón tay cái lên: "Anh Thiên quá ngầu!"
"Nào, uống đi! Khí thế vừa nãy đâu rồi?" Dương Thiên trực tiếp ném chai rượu lên bàn.
La Tranh xấu hổ lau mặt, trên trán dần dần toát ra mồ hôi lạnh, trực tiếp uống hai chai Mao Đài, đây không phải là muốn uống chết luôn sao?
Tay La Tranh run run cầm chai rượu lên: "Thế này đi, tất cả chúng ta hãy cùng nhau nâng ly để ăn mừng đêm đẹp trời này, ăn mừng kỷ niệm buổi đoàn tụ của chúng ta sau nhiều năm, thế nào? Nào, hãy cùng nhau nâng ly!"
Mọi người có mặt ở đây đều biết đây là La Tranh đang tự cấp bậc thang để đi xuống, mọi người cũng không dám đắc tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-binh-vuong/3406760/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.