Dương Thiên nói xong, đột nhiên hành động!
Vai và khuỷu tay hợp lại!
"Bang!"
Ngay từ đầu Trương Uy đã tấn công mạnh mẽ, ra một chiêu cầm nã thủ, muốn đánh phủ đầu để chiếm thế thượng
phong, khống chế Dương Thiên.
Thế nhưng còn chưa kịp chạm vào cánh tay của Dương Thiên, Dương Thiên thuận thế nghiêng người tránh khỏi!
Một kích không trúng, không còn cơ hội.
Thậm chí có thể nói, cho dù đánh trúng cũng chưa chắc có cơ hội, với cấp bậc của Trương Uy mà đối mặt với lính đặc chủng có sức chiến đấu cấp S3, kiểu như học sinh lớp ba thi với sinh viên đại học!
"Dương Thiên cười lạnh một tiếng! Chỉ nghe thấy!
"Rắc!"
"Rác!"
"Rác!"
Ba âm thanh giòn tan lọt vào tai, âm thanh không lớn, nhưng lại vô cùng xuyên thấu!
Giây tiếp theo!
Trương Uy không khống chế được, quỳ trên mặt đất!
Giống như đầu gối của gã không còn gì có thể chống đỡ, đừng nói đến người khác, ngay cả bản thân Trương Uy cũng không nhìn rõ Dương Thiên đánh vào chỗ nào!
Sau một giây dừng lại, cơn đau lan ra khắp cơ thể, tê tâm liệt phế, đau đớt truyền thẳng tới não, Trương Uy trực tiếp kêu lên thảm thiết, run rẩy thống khổ lăn lộn trên mặt đất!
"AII"
"Đau quá... Tay tôi... Chân tôi, An thiếu, An thiếu cứu tôi, tôi không đứng dậy được, đau quá...
"Cái gì?"
Chuyện gì thế này!
Mọi chuyện thay đổi!
Quay ngoắt một trăm tám mươi đội
An Đạo vô thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-binh-vuong/3406701/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.