Trong con hẻm nhỏ, không biết từ khi nào, sắc trời dường như càng ngày càng tối, gió lạnh buốt.
Nước bẩn chảy ngang qua con đường, thỉnh thoảng thổi đến mùi thối nhàn nhạt.
Dương Thiên không có ý định lãng phí thời gian với những người này, một đám gà vườn chó làng, lúc này Dương Thiên còn có việc quan trọng hơn phải làm.
Trương Uy vội vàng lao tới bên cạnh Lưu Xuyên, không thể tin được mở to hai mắt nhìn Lưu Xuyên:
"Lưu Xuyên! Chuyện gì xảy ra với anh vậy? Thực lực của anh chạy đi đâu rồi? Ngay cả một tên rác rưởi cỏn con cũng đánh không lại?!". Ngôn Tình Nữ Phụ
Lưu Xuyên bị diệt trong nháy mắt! Trong lòng Trương Uy cảm thấy rất khó chịu!
Mặc dù hai người bọn họ không phải là anh em ruột thịt, nhưng còn thân hơn cả anh em ruột thịt.
Lúc Trương Uy bắt đầu ra ngoài lăn lộn đã làm một số việc khiến gã suýt phải vào tù ngồi xổm, nếu không phải trong nhà Lưu Xuyên có chút quan hệ, móc nối một số con đường, Trương Uy làm gì được như ngày hôm nay? Có lễ lúc đó gã đã bị tống vào tù! Tới bây giờ vẫn đang ngồi xổm trong tùi
Trương Uy vẫn luôn nợ Lưu Xuyên phần ân tình này! Trương Uy vẫn luôn muốn tìm cơ hội để báo đáp ân huệ, nhưng Lưu Xuyên không thiếu tiền, không thiếu đàn bà, địa vị hay bạn bè cũng không thiếu, Trương Uy hoàn toàn không tìm được cơ hội!
Nhưng hôm nay, cơ hội đã tới!
Hai mắt Trương Uy đỏ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-binh-vuong/3406700/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.