“Liên Phật kim ấn...” Bạch Ngọc Đường tựa hồ đã nghe qua, “Là một loại tài nghệ xăm hình đã thất truyền?”
“Không biết có thất hay không.” Hồng Cửu Nương nói, “Dù sao ta biết cũng chỉ có một người có bản lĩnh đó, chính là sư phụ của Bệnh bao.”
Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đều nhướn mi — ồ! Vị ẩn sĩ trong truyền thuyết a.
Ngô Nhất Hoạ vừa giương cung, trên bầu trời vô số tàn ảnh xuất hiện.
“Nga...” Triển Chiêu nhịn không được mà tán thán một tiếng, “Khinh công của Yểm Vĩ cũng cao quá a!”
Ân Lan Từ bĩu môi, “Không cao thì năm đó sao hắn chạy được?”
“Bất quá lần này tuyệt đối chạy không thoát!” Lục Tuyết Nhi cười nhạt.
Lúc này, động tĩnh ở Nam Lăng sơn đã sớm hấp dẫn sự vây xem của mọi người, Khai Phong ngọa hổ tàng long, nhất là gần đây Tứ viện tỷ thí không chỉ so văn còn so võ, bởi vậy thật nhiều học sinh, đều vây ở dưới chân núi, phía ngoài Hoàng thành quân để quan khán.
Đám người giang hồ càng không thua kém, tràng diện này quả thực là thiên tái nan phùng, bỏ qua lần này thì cả đời chưa chắc có cơ hội gặp được nữa.
Phía trước Nam Lăng sơn lúc này, không nói đến Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường bọn họ là những nhân tài mới xuất hiện, lại nói ở trên nóc nhà, song song đứng Thiên Tôn, Ân Hầu và Vô Sa đại sư, mặt khác xung quanh còn có Ân Lan Từ và Lục Tuyết Nhi, còn có Ma Cung chư vị cao thủ. Mà đang giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056571/quyen-17-chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.