Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường trước khi đi ăn trưa thì tới Phúc Tiên lâu một chuyến.
Phúc Tiên lâu cũng là một nơi nổi tiếng ở Khai Phong, kể cả cầm lâu lẫn thanh lâu, cầm cơ ca cơ ở đó đều tài mạo song toàn, khách nhân tới đó đa phần phi phú tức quý.
Phúc Tiên lâu là buôn bán do người giang hồ mở, lão bản là Đường chủ phúc tiên đường Tống Phúc Sinh, Triển Chiêu bọn họ tuy rằng không có giao tình gì với hắn nhưng cũng không có thù hằn. Phúc tiên đường là một môn phái giang hồ rất phổ thông, môn phái giang hồ hiện tại, ngoại trừ phải có công phu ra còn phải có tiền, nhất là các môn phát mới phát, đa phần đều làm chút buôn bán.
Tổng đường của Phúc Tiên đường là ở phủ Hàng Châu, cách Khai Phong khá xa, bởi vậy Tống Phúc Sinh hẳn là không ở chỗ này tọa trấn.
Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đi tới cửa Phúc Tiên lâu.
Khai Phong dù sao cũng là hoàng thành, dưới chân thiên tử, bởi vậy mặc kệ là cầm lâu hay thanh lâu, đều rất khí phái, bởi vậy mặt tiền ngoại trừ khung cửa và bảng hiệu rực rỡ, cũng không có người lộn xộn níu kéo khách.
Triển Chiêu hỏi Bạch Ngọc Đường, “Ngươi từng tới chưa?”
Bạch Ngọc Đường lắc đầu.
Triển Chiêu ôm cánh tay trước sau nhìn một chút, “Nằm trên cùng một đường với Bạch phủ nga!”
Bạch Ngọc Đường buồn cười, “Đường này rất dài, còn xa mới tới Bạch phủ.”
Triển Chiêu vỗ hắn, “Trong truyền thuyết không phải ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056468/quyen-17-chuong-534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.