[Hòn đảo khó tìm]
Bên ngoài thành Khai Phong, trên con đường nhỏ dẫn đến bến tàu.
Trâu Lương cầm một cái giỏ, đi cùng một chú chó tên “Câm” vô cùng uy phong lẫm liệt.
Một người một chó cứ đi được mấy bước lại quay đầu ra sau liếc mắt nhìn, cứ đi vài bước lại quay đầu nhìn, vẻ mặt cực kỳ ăn ý – có chút cấm ngữ lại vô cùng bất lực.
Mặc dù đường rất nhỏ nhưng mà trên đường cũng có một số người đi ngang, tất cả đều rối rít nghỉ chân ngắm thử. Nhìn vẻ mặt họ, cứ như thấy được cảnh tượng khó tin nào đó.
Nhìn kỹ trên đường, có một người áo đỏ đang đi, trên tay còn cầm đến hai chiếc ô lớn.
Hôm nay trời đâu có mưa, mặt trời rực rỡ từ trên cao chiếu xuống. Có một số người cũng che ô hoặc đội mũ tránh nắng, nhưng mà, người này lại che đến hai cái ô, trực tiếp khiến người ta cảm thấy gió lạnh như sắp thổi đầy mặt đất.
Nhìn chiều cao hẳn là một nam tử nhưng căn bản chẳng thể nào nhìn rõ mặt hắn được, bởi vì hắn đã quấn kín bằng khăn, chỉ để lộ có hai con mắt để nhìn đường. Đã thế, trên đầu còn đội một cái mũ trùm dài thật là dài, kín vô cùng kín, gần như chẳng có một cái khe hở nào.
Người qua đường vừa thấy đã liên tiếp lùi ngay về phía sau.
Vị nam tử áo đỏ này là ai đây? Nhìn cái vẻ mặt đầy chán ghét của Trâu Lương và Câm thì cũng chẳng khó để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3056337/quyen-16-chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.