Lúc này, mọi người đều lau mồ hôi thay Bạch Ngọc Đường.
Bạch Ngọc Đường lại không hề nóng nảy, nói với Triển Chiêu: “Thực ra tìm Trình Bình rất dễ đúng không?”
Triển Chiêu gật đầu một cái, rất ăn ý: “Đúng vậy!”
Quỷ bà sửng sốt, trong ánh mắt cũng hiện lên tia nghi ngờ.
Bóng đêm tuy tối nhưng dưới ngọn đèn sáng trưng, tia nghi ngờ này Triển Chiêu cùngBạch Ngọc Đường đều thấy rất rõ. Là nghi ngờ chứ không phải chột dạ,điều này mang đến cho mọi người một tin tức, khả năng Trình Bình cònsống là rất lớn, Qủy bà này quả thực có lưu lại thứ có lợi cho đường lui của mình cho nên mới vô cùng lo lắng. Nếu đã là bùa hộ mệnh cuối cùng ả lưu lại thì nhất định phải đảm bảo không có biến cố gì phát sinh, quảkhông hổ danh kẻ tái phạm, đúng là gừng càng già càng cay.
Ả là Qủy bà, lật lọng là chuyện thường, nhưng Bạch Ngọc Đường cùng Phái Thiên Sơnlại là danh môn chính phái, còn liên quan đến cả danh dự của Thiên Tôn,có thể là lời nói gói vàng! Nếu không giữ lời sẽ bị người ta chê cười,đây đúng là tình thế tiến thoái lưỡng nan, biện pháp tốt nhất chính làép ả nói ra tung tích của Trình Bình mới được.
Triển Chiêucùng Bạch Ngọc Đường coi như tâm tư tương thông, vừa định kẻ xướng người họa lừa Qủy bà này một vố thì lại nghe thấy tiếng “A…”
Sau một tiếng thét vang lên, lại có một tiếng “bùm” truyền đến.
Một người lăn từ trong rừng ra, trực tiếp lăn thẳng đến chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055539/quyen-2-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.