Lục Phong thấy cuối cùng Bạch Ngọc Đường cũng tới rồi, cũng thở ra một hơi dài.
Mấy đại cao thủ còn lại của Phái Thiên Sơn cùng những đồ từ đồ tôn khác đều nhìn Bạch Ngọc Đường.
Mọi người nhìn nhau, tâm tình đều có chút phức tạp.
Phái ThiênSơn vốn dĩ là chia năm xẻ bảy, ai cũng biết, đương nhiên người biết rõnhất vẫn là nhóm đồ đệ trẻ tuổi này của Phái Thiên Sơn.
Đối vớingười luyện võ mà nói, Phái Thiên Sơn chính là Thánh địa, nhưng mà khimọi người liều mạng chen vào đến nơi, lại phát hiện ra đây chính là nơihoàn toàn không có gì đáng để theo đuổi, hiện thực luôn kém xa mộngtưởng.
Thiên Tônthì luôn ở trên đỉnh cao ngất trời, cả đời có khi mới có một lần cơ hộiđược thấy, Chưởng môn nhân thì là người hiền hòa nhưng công phu lại chỉthường thường, thậm chí còn không bằng Trưởng lão của các môn phái bìnhthường khác. Mấy đại sư huynh thì nội bộ lục đục, hơn nữa công phu củaPhái Thiên Sơn rốt cuộc là cái gì? Không có ai biết hết.
Nội lực thìthuần hậu thật đấy, nhưng mà ông ngoại lại tạp nham đến độ có thể hùchết người ta, việc luyện công mỗi ngày đều chỉ là luyện tập căn bản,cho nên công phu tiến bộ cực chậm, bình thường cũng không có ai chỉ dạy, vĩnh viễn cũng không tìm thấy được đường đi ở nơi nào.
Rất nhiềungười vì mộ danh mà đến, nhưng học còn chưa hết nửa năm đã nhất định đòi dời đi, những người ở lại đều chìm đắm trong sự mê man mà thôi.
Bạch NgọcĐường là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055522/quyen-2-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.