Hắc y nhânbị Triển Chiêu bắt được rồi, vẫn còn sống khỏe mạnh, chỉ là mệt quá nênngất đi mà thôi, đến động đậy cũng không còn sức động nữa.
Công Tôn đành bảo người đỡ hắn ngồi lên ghế nghỉ một chút, cũng cảm thấy bất lực mà nhìn Triển Chiêu.
Triệu Phổ liếc mắt nhìn một cái: “Chậc, mệt đến mất nửa cái mạng, khi nào mới có thể tỉnh dậy a?”
Công Tôn lắc đầu: “Ít nhất cũng phải bốn năm canh giờ.”
“Không phải chứ…” Âu Dương Thiếu Chinh nhếch mép: “Lâu như vậy sao?”
“Đúng a, làm gì mà lâu như vậy?” Triển Chiêu cũng cảm thấy thực khó hiểu.
Mọi người đều đồng loạt quay đầu lại nhìn Y, ý muốn hỏi – Trước đây ngươi đã từng hành hạ người nào như vậy chưa?
Triển Chiêu chớp chớp mắt nói: “Uống ngụm nước không phải sẽ tỉnh lại sao.”
“Muốn uống nước cũng phải hồi khí lại đã chứ?” Triệu Phổ lắc đầu.
Bạch Ngọc Đường nhìn hắc y nhân sống dở chết dở kia, đưa tay cầm chén nước trên bàn, đặt ở mép hắn, nói: “Dậy uống miếng nước.”
…
Hắn vừa nóixong, chỉ thấy đúng là Hắc y nhân kia đột nhiên đưa tay đoạt ngay lấychén nước mà ùng ục uống sạch, hình như chưa từng khát đến vậy.
Triển Chiêu gật gật đầu: “Đã nói uống ngụm nước là tỉnh mà, trước đây đều làm như vậy hết.”
Mọi người có chút dở khóc dở cười.
Người kia ho khan một hồi, khó khăn lắm mới suyễn khí xong, Lục Phong ở bên cạnh liền nghiêng đầu nhìn hắn.
Người nàycũng thật quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-do-an/3055505/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.