13
Thủ đoạn trừng phạt tội phạm bỏ trốn trong cung vô cùng tàn nhẫn, một khi đã xác định tội danh thì sẽ cầm chắc cái chết.
Thược Dược vốn không hề muốn trốn, tại ta xúi giục nàng, là ta đã hại nàng.
Không được, ta không thể để bọn họ dẫn nàng đi.
Muốn giết thì giết ta đây này!
Ta ôm tâm thế cầm sẵn cái chết kéo cao giọng hét lên: “Mấy người các ngươi mau thả nàng ra!”
Mấy người đó khựng lại, quay đầu nhìn ta với vẻ ngờ vực.
Ta run run quỳ cái phịch xuống đất.
“Cẩm y vệ đại nhân, tất cả là lỗi của nô tì. Là nô tì đã lừa nàng xuất cung, xin các anh nương tay, muốn bắt thì cứ bắt nô tì đây này.”
“Suy nghĩ của nàng… nàng ấy ngây thơ như đứa trẻ ba, bốn tuổi vậy. Nàng ấy không biết gì đâu. Các anh đừng bắt nàng.”
Ta nước mắt tèm lem ôm chặt đùi gã cầm đầu, hai chân sợ hãi run run nhưng lại vẫn có thể tỉnh táo bịa lời.
Còn Thược Dược thì cau mày nhìn ta, ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng.
Lúc này rồi mà nàng vẫn tình tĩnh được như thế.
Nước mắt ta vẫn đang không ngừng rơi. Chỉ nghe thấy Thược Dược thở dài phất tay với bọ hon, đám người đó lại nghe lời lùi ra sau mấy bước.
“Chẳng lẽ mấy người quen hả?” Ta vẫn còn đực ra quỳ.
Tiếp đó, một giọng nói long trời lở đất đâm thẳng vào tim ta.
- Thuộc hạ tham kiến hoàng thượng! Tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-da-den-toi/3414795/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.