Sáng sớm Long Tam đã có mặt.
Khi đó Bảo Nhi đang ăn điểm tâm, câu đầu tiên sau khi nhìn thấy Long Tam là: "Phụ thân, mau tới ăn điểm tâm."
Dù đã nhiều năm chung sống cùng nương Phượng Vũ nhưng Long Tam nghe câu này vẫn cảm thấy xúc động, Bảo Nhi nhà hắn được nuôi dưỡng quá tốt.
Nhưng hắn không dám ăn điểm tâm trước, bởi hắn còn chưa nói chuyện rõ ràng với Long Khánh Sinh, nếu ngồi xuống mà bị nữ nhi hỏi lại không biết trả lời như thế nào thì thực sự không ổn.
Vì thế hai người Long Tam và Long Khánh Sinh vào trong viện giả bộ uống trà nói chuyện phiếm, nhưng thực ra là làm rõ sự tình mấy ngày qua.
Bảo Nhi ngồi trong phòng vừa cắn bánh bao vừa thắc mắc. Phụ thân và Khánh Sinh ca ca đang nói gì vậy? Phụ thân có thể đồng ý hôn sự của mình và Khánh Sinh ca ca không? Thân thế của Khánh Sinh ca ca thân thế rốt cuộc là gì? Các trưởng bối nói chuyện thật kín đáo, không hề lộ một câu nào.
Bảo Nhi càng nghĩ càng không chịu nổi. Nàng không nỡ bỏ bánh bao ngon nhưng cũng muốn nghe bí mật, vì thế nàng do dự hồi lâu rồi ngậm bánh bao ngồi sau cửa, vừa gặm vừa nghe lén.
Nhưng nàng chưa nghe được bao nhiêu đã bị phát hiện rồi.
"Bảo Nhi, trước giờ phụ thân dạy con như thế nào?" Long Tam nhìn Bảo Nhi, vừa tức vừa buồn cười, hắn cố ý cau mày giáo huấn nàng.
Bảo Nhi nhỏ giọng đáp: "Nữ nhân giang hồ không câu nệ tiểu tiết."
Mặt Long Tam vặn vẹo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-bao-nhi/105663/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.