"Chu Long là ai?"
(Lồng heo: 猪笼; Chu Long: 朱龙 - theo Quick Translator phát âm đều là [zhū][lóng])
"Là cái lồng chứa heo ấy."
Lúc này tới lượt Long Khánh Sinh há hốc miệng, hắn cầu thân với nàng mà nàng lại đề cập tới lồng heo, cho dù hắn đã rất hiểu nàng nhưng lần này thực sự hắn không bắt kịp suy nghĩ của nàng.
Nhưng Bảo Nhi lại hiểu Long Khánh Sinh nghĩ gì, nàng nói: "Khánh Sinh ca ca, muội không chấp nhặt với người hiểu biết ít, muội cũng chỉ nghe người ta nói, huynh muội thân mật sẽ bị dìm lồng heo."
Long Khánh Sinh ngẩn người, hắn sinh ra tại gia đình phú quý, sau này lại chỉ hành tẩu, chinh chiến ở biên quan, quả thực chưa từng nghe tới quy củ dân gian này.
Bảo Nhi chớp mắt, nghiêm túc nhìn hắn.
"Bảo Nhi, không ai dám bắt muội dìm lồng heo, cũng không có kẻ nào có thể đụng tới một sợi tóc của muội."
"Lỡ như thì sao? Muội lại không biết bơi." Bảo Nhi giống nương nàng, mặc dù không sợ nước như nương nhưng nói về khả năng bơi thì nàng không khác gì một con vịt cạn.
"Không có lỡ như."
"Làm sao mà huynh biết không có lỡ như?"
"Là tam thúc nói cho huynh biết." Long Khánh Sinh mặt không đổi sắc đẩy vấn đề lên phụ thân Long Tam của Bảo Nhi.
Bảo Nhi nghe xong, gật đầu: "Nếu là phụ thân nói thì không thể sai được rồi."
"Đúng vậy. Tam thúc cũng sẽ giải thích chuyện lồng heo cho muội." Long Khánh Sinh tiếp tục đem Long Tam ra để giải quyết vấn đề.
Bảo Nhi mặt nhăn mũi, đùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-bao-nhi/105662/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.