Meredith tưởng mình đã nếm trải đủ đau thương trong đời, nhưng giờ cô nhận ra những đau đớn đó chỉ là chút phiền hà cỏn con. Định nghĩa thực sự về đau thương là nỗi thống khổ đang khuấy đảo trong cô khi ngồi ở bàn ăn tối quen thuộc.
Sau khi rời rã trở về phòng đêm qua, cô đã viết thư… bức thư đáng ghét khép Tristan vào một tội danh mà cô không muốn nghĩ đến. Người đánh xe của cô đã đem nó cho người liên lạc đợi sẵn ở điền trang. Đường sá thì bằng phẳng và trăng thì tròn, nên anh ta có khả năng đến London đủ sớm để Charlie đọc được trước bữa sáng. Cấp trên của cô chưa bao giờ phí phạm thời gian khi thời điểm bắt giữ tới. Cô dám chắc ông sẽ khởi hành đến Carmichael trong vài tiếng đồng hồ.
Meredith nhìn chiếc đồng hồ đặt trong góc phòng ăn. Cô còn bao nhiêu thời gian trước khi Charlie đến?
Ánh mắt cô hướng sang Tristan đang ngồi đầu bàn, nói chuyện với một quý ông. Anh không hay biết kết cục đang đến gần. Nhưng nom anh có vẻ mệt mỏi, kiệt sức. Đôi mắt xanh thiếu sự ấm áp và lấp lánh mà cô đã quen gán cho chúng, còn da anh tái đi, dưới mắt hằn lên vết thâm quầng.
“Ngài Carmichael, mấy người chúng tôi đang băn khoăn không biết bạn ngài đã đi đâu?” một phụ nữ ngồi mãi cuối bàn cất tiếng hỏi.
Meredith thấy đó là phu nhân Blankensheft, người có cô con gái Hester đã ra mắt hai năm trước. Công cuộc săn lùng chú rể của cô ta vẫn kéo dài từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/london-ta-va-em/2197947/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.