Cả ngày học mệt mỏi, cô vừa được tài xế đưa về nhà, liền chạy tọt vào phòng, cơn đau dạ dày khiến cô chỉ muốn ngã lưng xuống cái giường ấm áp.
"Tiểu thư, tiểu thư!"
"Dạ!"
Cô dạ một tiếng rồi lập tức chạy lên lầu, cơn đau khiến cô không còn muốn suy nghĩ gì thêm.
Cô nằm trên giường, cảm thấy đồ đạc của cô có chút gì đó không đúng, gọn gàng hơn trước, cũng sạch sẽ nữa. Tuy bà quản gia thường dọn dẹp sắp xếp giúp cô, nhưng cô cách bố trí này hơi khác thường ngày, cô nhíu mày, quan sát xung quanh, hai tay ôm lấy bụng đang đau. Tiếng nước chảy róc rách trong nhà tắm vang lên, cô sởn gai óc, không lẽ là ma chứ? Phòng này là của cô, nếu cô không vào thì là ai...
"A! ma!!! Ông bà ơi!! Cứu con..."
Cô thất thanh hét toáng lên, lấy chăn chùm kín toàn thân, đến một lỗ hở cũng không cho hở. Cái chăn đột nhiên nhúc nhích, có một lực kéo kéo về phía trước, mồ hôi của cô đổ đẫm cả trán,cố gắng ghì cái chăn lại về phía mình.
"Buông ra đi! "
Giọng nói quen thuộc lại vang lên, cô nhắm mắt, hít một hơi thật sâu. Tại sao con ma này lại có tiếng nói y hệt chủ nhà vậy...
"Tha cho tôi... Tôi không phải chủ nhà đâu, nếu muốn cứ tìm anh ấy..."
Tấm chăn bị lực kéo mạnh hất tung ra, cô nhắm tịt mắt lại, không nghe động tĩnh cô từ từ mở mắt ra...
"Anh...tại sao...anh lại...ở trong phòng tôi?"
Cô run rẩy lắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lon-nhanh-nhe-toi-cho-em-ba-nam/3148608/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.