Sáng hôm sau,
Anh bước vào căn biệt thự tuy quen nhưng xa lạ, căn biệt thự này như ngôi nhà thứ 2 của anh... Anh bước vào, Lâm Đồng chỉ bước đến gần cửa rồi đứng lại chờ, không hề bước vào tiếp một bước.
"Cùng vào?"
"Không ạ, vẫn là anh nên vào một mình"
Lâm Đồng luôn giữ phép tắc, anh và lão gia gặp nhau sẽ bàn chuyện quan trọng Lâm Đồng tuyệt đối sẽ không nhiều chuyện, tuyệt đối giữ kín, khkong hề làm sai ý, phản nghịch lại anh. Anh lặng lẽ bước vào, liền đúng lúc ông ta đang dùng bữa sáng cùng một người đẹp nào đó.
"Con trai, đến rồi à, mau vào cùng bàn dùng bữa sáng?"
"Không, con đến để bàn chuyện, nếu như ba còn dùng bữa con sẽ ra ngoài chờ"
Anh lễ phép tôn kính, ông chính là người đã nhận nuôi, giúp anh và mẹ vượt qua cơn khó khăn khi ấy, đối với anh, ông ta như là một ơn nhân trong cuộc đời, mặc cho ông có như thế nào, anh vẫn luôn giữ thành kính đối với ông.
Ông ta nói nhỏ vào tai người đàn bà kế bên, nhanh chóng đứng dậy ra hiệu cho anh vào phòng, bà ta như một con mèo mướp ngoan ngoãn gật đầu, ra cử chỉ nũng nịu hôn lên má ông trước khi ông rời phòng ăn.
Trong căn phòng âm u, ông ta đã ngồi an vị trên ghế, bàn tay thô ráp đang chậm rãi rót trà nóng thơm phức.
"Uống đi!"
Anh không lên tiếng chỉ lặng lẽ gật đầu, tay nâng tách trà uống một ngụm, vị trà đắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lon-nhanh-nhe-toi-cho-em-ba-nam/3148606/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.