Bà Lục ngước nhìn Văn Khước, nước mắt đã lưng tròng, nỗi nhớ nhung và đau lòng nay được bộc lộ. Văn Khướt không nói gì, chỉ ôm bà vào lòng.
"Anh, có phải khi xưa chúng ta sai rồi không?"
"Đã sai, nhưng chúng ta không cần hối hận, bây giờ đã có thể nợ máu trả máu rồi"
"Con gái chúng ta thì sao?"
"Hai mạng già của chúng ta là đủ, đến chết cũng phải bảo vệ con gái chúng ta."
Văn Khước nói, bà Lục chỉ cuộn người nằm trong lòng ông. Bây giờ hắn đã cho hai ông bà ở chung đó là phước của hai người, chỉ với điều kiện làm theo lời của hắn mà thôi... Nhưng ngược lại hắn có làm hại con gái của hai người không? Nếu có, chắc chắn Văn Khước sẽ không để con gái mình chịu tội, tội do người lớn làm, trẻ em hoàn toàn vô tội...
...
9h, Cafe R
Hôm nay cô vận cho mình áo sơ mi trắng cùng chân váy đen, bộ váy này cô rất thích vì được mua couple cùng với Mẫn Huyên tại phiên chợ năm ngoái, bộ váy này cô rất sử dụng, thường được cất giữ ngay ngắn trong tủ. Cô bước vào trong, nhìn xung quanh liền nhìn thấy An Khôi đã đến trước, ngồi dùng cà phê bên đối diện. Cô hít thở thật sâu, cô bước lại gần chỗ An Khôi cười thân mật.
"Chào anh"
"..."
An Khôi nhìn chằm chằm vào cô, vô thức bất động khi nhìn thấy cô trong bộ trang phục này, nỗi đau và cảm giác tội lỗi khiến An Khôi nhắm tịt mi mắt.
"An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lon-nhanh-nhe-toi-cho-em-ba-nam/3148568/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.