Từ sau nhà, Bé Cưng phóng qua phòng khách và hành lang, sủa ầm ỹ như đang theo dấu một con mèo. Nó chạy đến giữa hai chân Lola, và đứng hai chân quay vòng vòng trước mặt Max.
Lola thẳng người dậy khi Max cúi xuống và dùng bên tay còn rảnh bế chú cún của cô lên.
“Này, B.C.,” anh nói, và giơ nó ra để xem xét. “Mày đang mặc cái quái gì thế?”
“Áo ba lỗ lụa của nó.”
“Ừ phải rồi.” Anh quay nghiêng nó đi. “Ngoài cái áo ẻo lả này, trông nó khá ổn đấy. Có vấn đề gì từ khi nó quay về không?”
Lola chọn cách lờ đi lời bình luận thời trang đầy miệt thị đó. “Bác sĩ thú y của nó nói nó bị nhiễm trùng bàng quang nhẹ và hệ thống miễn dịch của nó hơi yếu, nhưng nó sẽ ổn lại ngay khi uống hết thuốc.”
Max ngước mắt lên rời khỏi người Bé Cưng. “Thế còn em thì sao? Em thế nào, Lola?”
Giờ thì phải xem xét. Tim cô đập hơi quá mạnh trong lồng ngực, và đột nhiên cô cảm thấy hơi hụt hơi. Cô dang rộng cánh tay như thể cô cực kỳ khỏe mạnh. “Hôm nay em đã đi làm đấy.”
“Anh thích tóc em.”
“Cảm ơn anh.” Cô vuốt vài lọn loăn xoăn ra sau tai và nhòm qua anh nhìn chiếc Jeep đen đỗ cạnh lề đường nhà cô. “Cái xe đó là của anh à?”
Anh liếc qua vai. “Ừ.”
“Em cứ cho anh thuộc dạng đàn ông lái Hummer cơ.”
Tràng cười nhẹ nhàng của anh lấp đầy không gian giữa haii Bé Cưng sủa ẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lola-chay-tron/2910374/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.