Mở mắt ra. Vẫn là cái thứ bóng tối chết tiệt ấy. Giai Nghi vò đầu bứt tai, chôn sâu cơ thể trong tấm chăn mỏng. Bây giờ là ngày hay đêm, cô không thể phân biệt nổi. Những ngón tay dơ bẩn chạm vào cơ thể khiến cô ghê tởm. Càng là trí tưởng tượng trong tiềm thức, cơn ác mộng của con người ta càng dày vò và kinh khủng. Giai Nghi không dám nhắm mắt, sợ rằng những hình ảnh đáng sợ trong đầu sẽ đến quấy nhiễu cô, nhưng mở mắt ra thì vẫn không có gì thay đổi.
Cô mệt mỏi ngồi dậy, lần mò đi ra bên ngoài. Không có cái gậy quen thuộc, chân của Giai Nghi liên tục đá vào cạnh giường và mép cửa.
Vừa mở cửa phòng, một thứ đồ vật liền rơi ngay xuống trước mặt cô. Giai Nghi cúi xuống thử nhặt lên. Không phải cây gậy của cô đây sao? Ở thân của nó còn được gắn một lớp keo chắc chắn như thể trước đấy nó chưa từng bị gãy vậy. Là anh làm cho cô sao? Giai Nghi cầm cây gậy trên tay, không nói nổi cảm xúc phức tạp trong lòng mình. Cô bước từng bước vào nhà bếp, tiếng gậy quen thuộc lại cạch cạch vang lên trong căn nhà thân thương. Mùi thức ăn thơm nức mũi khiến Giai Nghi nhạy cảm không nhịn được mà hít thêm một hơi. Tiếng dụng cụ trong bếp kêu lách cách rất vui tai, âm thanh nước sôi ùng ục cùng mùi sườn chin thơm ngào ngạt, hấp dẫn vô cùng.
- Anh về từ lúc nào vậy?
Giai Nghi dè dặt lên tiếng hỏi. Lời nói ban sáng vẫn khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loi-to-tinh-trong-mat-em/2716256/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.